2023-01 Verbier (Switzerland)

Công ty của chồng mình là một start-up của quỹ đầu tư tại Mỹ. Cả bộ phận châu Âu có chừng 30, 40 người. Công ty nhỏ, lợi nhuận nhiều, nên đủ tài chính để tổ chức cho cả công ty đi du lịch cùng nhau, người nhà cũng được cho đi ké. Địa điểm được lựa chọn là khu trượt tuyết Verbier nổi tiếng xinh đẹp của Thụy Sỹ.

Trượt tuyết là một hoạt động phổ biến ở Anh nhìn chung, và trong giới tài chính của châu Âu nói riêng, cũng hay được cho là một môn thể thao của giới nhà giàu vì số tiền cần bỏ ra để sắm trang thiết bị, và chi trả cho việc ăn uống ngủ nghỉ đi lại tại các khu trượt tuyết đắt đỏ. Thực ra thì không phải khu trượt tuyết nào cũng đắt vượt quá túi tiền, tuy nhiên tại Verbier, khu trượt tuyết đắt nhất Thụy Sỹ, thì mọi thứ có phần hào nhoáng hơn.

Ở Verbier, quay đầu qua quay đầu lại toàn thấy các cửa hàng như là Gucci, Giorgio Armani, Chanel… Nhà hàng bình dân không có nhiều, phần lớn là các nhà hàng khách sạn 4 sao, 5 sao, với đầy đủ khai vị, món chính, tráng miệng, trung bình tầm £120 một người (3,6 triệu), chưa tính đồ uống. Khách sạn £350 một đêm (10,5 triệu) là thuộc tầm trung bình.


Ngày 1 – Thăm thú quanh quanh làng Verbier

Khởi hành từ 5 rưỡi sáng từ nhà, hai vợ chồng mình tới Geneva lúc 10 rưỡi sáng giờ địa phương. Vừa tới sân bay đã ngay lập tức nhìn thấy núi rừng hùng vĩ trong màu trắng xóa của tuyết. Sau khi tới điểm tụ tập, xe mini-bus đã đợi sẵn đưa đoàn người tới Verbier, cách Gevena hai tiếng đi xe. Đường đi dù vòng vèo, nhưng cảnh sắc xung quanh dọc đường núi đẹp không thể rời mắt, nên cảm thấy đi cũng không quá lâu.

Công ty đặt phòng tại khách sạn La Venessa, một khách sạn 4 sao tại trung tâm thành phố. Dù phong cách phục vụ khách ăn trưa của khách sạn chưa thực sự quá ấn tượng, nhưng mình phải thừa nhận phòng ốc rất sạch sẽ xinh đẹp, cảnh nhìn ra từ ban công của khách sạn thì không khác gì chuyện cổ tích của Andersen.

Sau khi đã chụp ảnh chán chê trong khách sạn, chồng và mình thay đồ quần áo giầy ủng đã sắm sửa sẵn ở nhà cho điều kiện núi tuyết, lên đường đi khám phá cảnh sắc trung tâm ngôi làng Verbier.

Làng Verbier đẹp một cách lộng lẫy, với những căn nhà gỗ phủ tuyết trắng xóa bao quanh bởi núi rừng hùng vĩ.

Phải gần 20 năm rồi kể từ lần cuối cùng tới thăm Ba Lan vào mùa đông, mình mới có dịp được nhìn thấy tuyết nhiều và dày tới vậy, khắp mọi nơi, trên mái nhà, trên mặt đường, trên cây cối, tất cả đều một màu trắng xóa…

Công ty chồng mình đã đặt hết các bữa ăn tối cho các ngày, nên tối nào cũng đi ăn nhà hàng đầy đủ ba món. Tối đầu tiên là nhà hàng La Channe bởi đầu bếp Marco Bassi.


Ngày 2 – Đi xe trượt tuyết do chó Husky kéo, lên đỉnh Mont Fort và thăm làng Bagnes

Husky sledding

Lần này lên Verbier, mình không đi trượt tuyết và chọn đi xe trượt tuyết do chó Husky kéo (hay tiếng Anh gọi là “Husky Sledding”). Một phần do lịch trình của hoạt động bị trùng, một phần vì lần trước tới Ba Lan mình đã thử trượt tuyết nên lần này muốn thử cái gì đó khác hơn.

Khu vực đi xe trượt tuyết nằm trên núi vùng Les Ruinettes, đi cáp treo một trạm từ Verbier. Ở khu vực này, di chuyển qua lại các khu vực núi tuyết đều bằng cáp treo. Verbier nằm ở độ cao 1.500 mét, Les Ruinettes ở độ cao 2200 mét và cao nhất là đỉnh Mont-Fort 3.300 mét. Tất cả đều được kết nối bởi những cáp treo.

Ở Les Ruinettes, dù chưa phải cao nhất, mình vẫn cảm thấy rất choáng ngợp bởi cảnh sắc núi rừng ngút ngàn ở xung quanh.

Xe trượt tuyết của hai vợ chồng mình được kéo bởi 8 chú chó Husky với người đánh xe đứng ở đằng sau. Chiếc xe kéo nhỏ xíu tưởng chỉ vừa một người ngồi, mà đằng trước mình còn vừa 1 người lớn và 3 đứa trẻ con chui vừa vào xe.

Thực lòng lúc đầu mình có phần cảm thấy hơi tội tội cho mấy chú chó vì thấy các chú cũng không phải là to con gì so với trung bình. Tuy nhiên, đến lúc được các chú kéo thì mới thấy các chú thực sự rất hăng, không biết mệt hay biết lạnh là gì, mà cực biết nghe lời luôn.

Cảnh sắc của núi rừng trong tuyết, ngồi trên chiếc xe kéo đi về hướng nắng mặt trời, đẹp không có lời nào có thể tả hết. Chỉ có điều tay và mặt mình bị lạnh cóng vì gió tuyết, nếu lần sau thử lại, mình sẽ đeo găng dày hơn hoặc bỏ cái làm ấm tay vào trong găng và đeo khăn bịt mặt.

Chuyến đi xe kéo của mình tầm 40 phút và mình cảm thấy độ dài như vậy là vừa đủ cho lần thử đầu tiên, đặc biệt là khi trang bị quần áo chưa được đủ ấm.

Đỉnh Mont-Fort

Rời Les Ruinettes, mình đi cáp treo tới Col des Gentianes ở độ cao 2.950 mét. Đây là một khu vực trượt tuyết rất phổ biến, nên rất đông người. Hai vợ chồng mình định lên thẳng đỉnh Mont-Fort, tuy nhiên vì điều kiện gió, cáp treo đóng cửa gần 1 tiếng, nên hai đứa ghé vào quán bar ngồi uống cà phê làm nóng người, bỏ gói làm ấm vào trong giầy vì ngón chân bắt đầu lạnh cóng, và đợi cáp treo mở cửa lại. Quán bar nhỏ có hình cái lều tuyết igloo của người Ét-ki-mô, rất ấm cúng, có bánh, có cả đồ ăn, tuy nhiên đồ ăn chỉ bắt đầu bán từ 11.30.

Tầm 12 giờ trưa thì mình lên tới được đỉnh Mont-Fort, cảm thấy thật may mắn vì lên được tới đây, ở độ cao 3.300 mét, nhìn xuống cảnh sắc hùng vĩ của những dãy núi trắng xóa bên dưới. Đỉnh Mont-Fort cũng có một quán cà phê hình lều người Ét-ki-mô, nhưng nhỏ hơn rất nhiều so với quán bar ở trạm cáp treo bên dưới.

Ăn trưa tại làng Verbier

Sau khi rời đỉnh Mont-Fort, hai vợ chồng mình đi tìm nhà hàng ăn trưa tại làng Verbier. Mình chỉ muốn một nhà hàng đơn giản ăn nhanh nào đó, nhưng đi quanh một hồi không thấy mấy những nhà hàng như vậy, chỗ nào cũng là kiểu nhà hàng sang trọng. May mà sau đó tìm thấy nhà hàng đồ ăn Ý La Pergola. Có lẽ vì thời điểm này trong làng Verbier rất yên ắng, phần lớn mọi người đều đang ở trên núi trượt tuyết. Nhà hàng xinh xắn ấm cúng, đồ ăn vừa miệng.

Ghé thăm làng Bagnes

Ăn uống xong hai vợ chồng lên cáp treo đi xuống làng Bagnes lân cận ở thấp hơn, tại độ cao 800 mét. Hoàn toàn khác với Verbier, làng Bagnes không có cửa hàng cửa hiệu thời trang cao cấp, không có các căn hộ nghỉ dưỡng ở khắp mọi nơi, mà là những ngôi nhà rất bình thường, những cửa hàng cửa hiệu rất bình thường của người dân địa phương.

Làng Bagnes không hào nhoáng hấp dẫn khách du lịch như Verbier, nhưng mình lại thấy yêu cái sự bình dị đó vô cùng.

Đi dọc con đường làng, mình không khỏi trầm trồ ngưỡng mộ những cánh đồng phủ đầy tuyết, những con suối róc rách dưới lớp băng đá, những dãy núi trắng phủ trên mình màu vàng hoàng kim của nắng…

Không ít lần mình nhảy thẳng vào tuyết lăn qua lăn lại. Trong cuộc đời mình chưa bao giờ nhìn thấy nhiều tuyết như vậy.

Ăn tối tại khách sạn W

Tối ngày thứ hai, công ty ăn tại khách sạn W, một khách sạn 5 sao lớn có nhiều nhà hàng phục vụ các kiểu đồ ăn khách nhau. Công ty thuê phòng riêng cho toàn thể nhân viên. Đây là buổi tối chính của buổi đi chơi này nên được sắp xếp tại khách sạn sang trọng hơn. Tại bữa tối này, cả CEO và COO đều đứng lên phát biểu cảm ơn nhân viên.


Ngày 3 – Đi dạo đường rừng St Christophe và đi Spa khách sạn

Đi dạo đường rừng St Christophe

Ngày thứ 3, nhiều người tiếp tục đi trượt tuyết. Hai vợ chồng mình lên mạng tìm kiếm các lộ trình quốc bộ quanh khu vực và chọn đường rừng St Christophe, vì đây là lộ trình được cho là dễ nhất ai cũng đi được, không quá dài, ước tính chừng 2km, ở độ cao 128 mét, đi bộ mất tiếng 15 phút.

Thông tin về các lộ trình khác ở link này: Best Verbier Winter Walks.

Mình rất thích lộ trình này vì có thể ngắm được cảnh sắc của làng mạc dưới chân núi, và cũng có cơ hội đi xuyên qua rừng.

Khi bắt đầu tiến lên đường rừng, cả con đường đều phủ đầy tuyết, những vẫn hình thành một lối mòn do những người bộ hành trước để lại.
Con đường hẹp, nhưng đoạn đầu đi cảm thấy an toàn, không quá choáng váng cho một người không thích độ cao như mình. Nhưng đoạn sau khi núi không còn thoai thoải mà lên cao hơn ít cây bao quanh thì mình bắt đầu thấy hơi sợ nên quay đầu đi bộ về.

Tuy nhiên, mình đã kịp đi qua một viewpoint của tuyến đường, tức là một điểm dừng được đặc biệt thiết kế để nhìn ngắm thung lũng ở phía dưới. Mình thấy vô cùng thỏa mãn với lộ trình quốc bộ này.

Ăn trưa tại khách sạn Le Chalet d’Adrien và lên đỉnh núi Savoleyres

Rời khỏi cánh rừng, hai vợ chồng tiến tới trạm cáp treo để đi lên đỉnh núi Savoleyres, ở phía Bắc của Verbier. Tuy nhiên, trước khi lên cáp treo, mình nổi hứng dừng chân tại khách sạn Le Chalet d’Adrien.

Khách sạn tại thời điểm đó chỉ phục vụ ăn trưa buffet cho khách có đặt phòng, không có thực đơn cho khách vãng lai, nhưng khi mình hỏi thì họ cũng rất nhiệt tình đáp ứng nhu cầu. Vậy là hai vợ chồng liền ngồi uống cà phê ăn bánh crepe ngắm cảnh núi.

Núi Savoleyres không phải là một địa điểm nổi tiếng như Mont-Fort. Đây là một địa điểm trượt tuyết hơn là địa điểm du lịch. Cảnh sắc từ trên cao có phần kém đa dạng và không ngút ngàn bằng, tuy nhiên, chính sự yên tĩnh và nét khác biệt lại tạo nên sự thú vị cho Savoleyres.

Đi Spa và ăn tối tại khách sạn La Cordee

Buổi chiều và tối, hai vợ chồng mình lại theo chương trình sắp sẵn của công ty, đi Spa (phòng tắm xông hơi, mát-xa…), và ăn tối tại khách sạn La Cordee. Đây là lần đầu tiên mình thử mát-xa toàn thân, cảm thấy rất thoải mái dễ chịu. Mình bắt đầu nghĩ sẽ thử các dịch vụ của khách sạn nhiều hơn trong những lần đi chơi tới.


Kết

Sáng ngày thứ 4, ăn sáng tại khách sạn xong, cả đoàn gói ghém hành lý trả phòng ra về. Mình thấy độ dài 4 ngày 3 đêm, trọn vẹn 2 ngày thăm thú, là vừa đủ cho khách du lịch không trượt tuyết như vợ chồng mình. Nếu là dân trượt tuyết thì có thể ở chơi cả tuần không thầy chán vì ở Verbier có nhiều đường trượt tuyết khác nhau.

Chuyến đi lần này đã thay đổi quan điểm của mình rất nhiều về việc đi du lịch ở những nơi có tuyết. Nếu trước đây mình hay nghĩ đi nghĩ là đi biển, đi những nơi có nắng, đi tránh rét, thì bây giờ mình đã nhìn thấy sự hấp dẫn của việc đi nghỉ ở những vùng núi có tuyết rơi. Sắp tới mình sẽ tìm hiểu thêm về những địa điểm du lịch khác tương tự như vậy.


Chi phí giá thành

Dưới đây mình ghi giá thành cho chuyến đi du lịch lần này do công ty trả theo tìm hiểu của mình:
-Vé máy bay từ London tới Gevena £70 (2,1 triệu) một người
-Hành lý ký gửi theo chuyến bay £70 (2,1 triệu) một kiện
-Vé xe buýt từ Geneva tới Verbier £150 (4,5 triệu) một người
-Khách sạn 4* £350 (10,5 triệu) một đêm
-Vé cáp treo £60 (1,5 triệu) một ngày
-Husky sledding £140 (4,2 triệu) một người (45 phút), Mát-xa £120 (3,6 triệu) một người (50 phút)
-Đồ ăn £110 (3,3 triệu) một người cho bữa ba món không tính đồ uống, £40 (1,2 triệu) nếu quán bình dân hơn:

Tổng chi phí hai người 4 ngày 3 đêm từ London là tầm £3k (90 triệu), trong đó:
-Máy bay hành lý đi lại £510 (15,3 triệu)
-Khách sạn £1.050 (31,5 triệu)
-Ăn uống £920 (27,6 triệu)
-Hoạt động cáp treo và Husky Sledding £520 (15,6 triệu)

Nếu muốn tham gia lớp học trượt tuyết, thuê dụng cụ trượt tuyết thì chi phí sẽ thêm tầm £135 (4 triệu) một người một ngày. Ngoài ra trước khi đi thì mình phải mua sắm thêm quần, áo, găng tay, mũ, giầy, tổng cộng chừng £300 (9 triệu) một người.

Như mình nói ở trên là Verbier khá đắt đỏ, nhưng nếu muốn giảm chi phí, chỉ cần thuê khách sạn nhà nghỉ ở vùng lần cận như là Bagnes và đi siêu thị mua đồ ăn thay vì đi ăn hàng nhiều. Mình nghĩ là hoàn toàn có thể giảm xuống còn tầm 50 triệu.


P/S:

1.
Phần lớn mọi người đi lần này là trader của front office, tức là bộ phận trading kiếm tiền của công ty, không ít người có thu nhập tới triệu bảng (vài chục tỷ) một năm (chắc chắn có cả triệu phú với trang wikipedia riêng). Điều mình thấy rất thú vị là mọi người vô cùng bình dân. Ăn tối trong khách sạn sang trọng 5* ở khu trượt tuyết đắt đỏ nhất Thụy Sỹ mà dress code là “casual”, tức là mặc gì cũng được, quần bò áo phông đi dép xỏ ngón cũng ok. Một trong những trader cấp cao nhất của công ty còn nói là ảnh làm việc hiệu quả nhất khi ngồi ở nhà mặc đồ ngủ. Mình rất thích phong cách bình dân giàu mà không khoe này. Điều thú vị thứ hai mình khám phá ra là không phải ai cũng biết trượt tuyết. Mặc dù trượt tuyết là một môn thể thao phổ biến trong giới tài chính Luân Đôn, hoá ra một nửa số người mình nói chuyện cũng cũng ngu ngơ không khác gì mình. Làm mình cảm thấy không quá lạc lõng 😆.

2.
Lần này là một trong những lần hiếm hoi đi chơi mà không đưa con gái theo. Hai vợ chồng có nhiều thời gian dành cho nhau hơn. Có thời gian trò chuyện, có thời gian lên rừng trèo núi, làm mình nhớ lại những chuyến đi trước khi trở thành cha thành mẹ. Điều này khiến mình nhận ra mình cần cố gắng tạo dựng thêm những khoảng thời gian như vậy trong tương lai, để hai vợ chồng có thể dành trọn vẹn thời gian cho nhau, quan tâm tới nhau, vun đắp tình cảm, làm những điều mình muốn, không bị sự lo lắng và những trách nhiệm của cuộc sống hàng ngày làm xao nhãng.

3.
Trở về từ Thụy Sỹ lần này, trong lòng mình còn rạo rực thêm một mong muốn. Mình muốn tạo dựng sở thích khám phá thiên nhiên cho con gái mình. Vì mình thấy thiên nhiên diệu kỳ quá, mình muốn gia đình mình có thể trải nghiệm sự diệu kỳ này cùng nhau. Mình bắt đầu nghĩ tới những cuộc leo núi đi rừng cùng nhau, nghiêm túc luyện tập để có thể trèo đèo lội suối, đắm mình vào thiên nhiên. Ước mơ nhà ba người dành cả tháng để đi bộ con đường hành hương Camino de Santiago dài gần 500 dặm từ Pháp sang Tây Ban Nha, tưởng đã trôi vào đi vãng từ lâu, giờ lại bắt đầu sống dậy. Mình cảm thấy thế giới này có quá nhiều thứ hay ho để trải nghiệm, và mình muốn sống một cuộc đời khám phá.

🍀


One Reply to “2023-01 Verbier (Switzerland)”

Hãy để lại lời nhắn cho mình nhé!