Chuyện anh học tiếng Việt (1)

Mặc dù anh có nhiều bạn châu Á, anh chưa gặp người Việt Nam nào trước khi gặp tôi. Anh chưa từng thử qua đồ ăn Việt hay cũng không biết một từ tiếng Việt. Sau khi chúng tôi quen nhau, tôi dạy anh một chút tiếng Việt, đặc biệt là nhưng câu nịnh vợ như là ‘Vợ ơi, anh yêu em nhiều lắm. Em rất xinh đẹp’.

Anh cũng cố gắng nhiều lắm. Anh mua đủ các loại sách từ sách học tiếng Việt viết dành cho người nước ngoài cho tới sách học đọc học viết cho học sinh tiểu học ở Việt Nam rồi tới sách học tiếng Việt cùng hình ảnh. Nhưng mà bận việc này việc kia anh học được vài câu từ căn bản rồi cũng không tiến bộ được nhiều.

Ngôi thứ ở Việt Nam thì nhiều không kể siết. Trong tiếng Anh thì chỉ có “I, you”. Trong tiếng Việt thì nào là ba, mẹ, bà, anh, chị, em, cô, chú, bác, dì, dượng. Nhà tôi thì đông người, khi về Việt Nam, cố gắng lắm anh mới nhớ nổi vài ngôi thứ nhưng vẫn lẫn lộn tùm lum, thường xuyên nói ‘Con chào em’ và ‘Em chào bác’. Được cái khi anh nói được câu ‘Con chào bà, con yêu bà’, các bà thích lắm, cứ cười khanh khách khen ‘Tiếng Việt thằng này giỏi quá’.

Hồi tôi còn đang mang thai bé, anh rất hay thích nói chuyện với con. Một hôm với vốn tiếng Việt ít ỏi của mình, chắc chỉ khoảng 20 từ, anh quyết định dạy tiếng Việt cho con mình. Anh thoa thoa cái bụng nhấp nhô sau lớp áo của tôi rồi nói:

– Today I will teach you Vietnamese. (Hôm nay, ba sẽ dạy con tiếng Việt.)

Tôi nhếch môi cười khẩy không tin tưởng vốn tiếng Việt của anh. Anh tiếp lời:

– Do you know what the first thing you should say when you first come out? (Con biết điều con cần nói đầu tiên khi con sinh ra là gì không?)

Tôi tò mò. Anh nói bằng giọng ngọng ngịu:

– You should say: “Con cám ơn em”. (Con nên nói: “Con cám ơn em”)

Lần này anh biết mình sai nên sửa lại ngay:

– Ah, no, no. “Con cám ơn mẹ”. (à không, “Con cám ơn mẹ”.)

———-

Lời nhắn 
Nếu bạn nào muốn đọc trên Facebook, đây là link tời Facebook page của tôi:

https://www.facebook.com/Chuyện-của-Ngân-924641300950344

Hãy để lại lời nhắn cho mình nhé!