Anna – gần 11 tháng tuổi
Anna gần 11 tháng tuổi. Anna rất thích nói ‘đa-đa’. Anna rất hay cười.
Anna rất thích đồ ngọt. Ba mẹ thường bảo Anna ăn ít đồ ngọt thôi không thì hỏng răng. Anna cũng vâng lời không ăn kẹo bánh gì, chỉ ăn hoa quả. Hoa quả không những ngon, ngọt mà lại còn rất thơm. Lần trước, Anna thấy trong cuốn sách của ba có cái gì đấy vuông vuông dài dài thò ra. Anna thích sách, nhưng mà còn thích những thứ nào thò ra nhiều hơn. Anna quyết định kéo ra nếm thử. Nó bùi bùi ngon ngon. Anna ăn được một góc thì mẹ nhìn thấy. Nó chẳng ngọt tí nào, vậy mà mẹ la toáng cả lên. Mẹ còn đòi Anna nhổ ra, nhưng Anna nuốt mất một nửa rồi còn đâu. Tối về mẹ đưa ra cho ba xem rồi bảo: “Anh nhìn con ăn hết gần nửa cái đánh dấu sách của anh rồi này”. Rồi mẹ quay ra bảo Anna: “Cái cô này, cứ yên lặng là y như rằng có vấn đề. Không ăn giấy, thì cũng là gặm dây điện.”
Sở trường của Anna là dùng gậy đánh đàn, và đánh tất tần tất cái gì trong phạm vi tầm với. Anna thấy ba mẹ cứ cầm cái cục gì đen đen áp lên tai nói cười, rồi lại ngồi bấm hí hoáy. Anna cũng đòi. Nhưng mà Anna không thích nói, cũng không thích bấm. Anna cầm gậy đập. Ba sợ, mẹ cũng sợ, phải giấu biệt tăm biệt tích. Thỉnh thoảng Anna thấy mẹ thích hát hò. Anna lại lấy gậy ra đánh đàn làm đệm cho mẹ hát. Anna đánh vài nốt ‘boong, boong, boong’. Mẹ hát ‘baa, baa, baa’ lên lên xuống xuống. Anna thích chí đu đưa người theo lời mẹ hát, rồi lại đánh ‘boong, boong, boong’.
Dạo này Anna mới biết bò. Anna thích lắm. Anna luôn bò với một nụ cười đầy tự tin. Với sự tự do mới này, Anna quyết định đi khám phá các ngõ ngách. Anna vẫn thấy cái hộp trắng trắng to đùng gắn trên tường dưới bệ cửa sổ trông thật thích mắt. Anna bò ra đấy sờ mó và đập đập không biết chán. Mẹ lôi cái máy ảnh to đùng ra chụp lia lịa, vừa chụp vừa bảo: “Anna quay ra đây mẹ chụp ảnh gửi cho ba xem Anna khám phá lò sưởi nào”. Mẹ thật buồn cười, Anna còn bận khám phá, đâu rảnh chụp ảnh với mẹ. Anna cũng rất thích góc nhà ở phía trong. Anna nhận ra có vô vàn các hộp đủ màu sắc khác mà Anna có thể kéo ra và đập. Hôm nào Anna chán cái hộp trắng bên này, Anna lại làm một chuyến qua đấy chơi. Mẹ cũng chơi cùng Anna. Anna cứ kéo ra, mẹ lại bỏ vào. Mẹ bỏ vào, Anna lại kéo ra. Ra vào một hồi, mẹ chán mẹ chẳng bỏ vào nữa. Mẹ bảo: “Chịu với cô rồi. Cứ lôi đĩa phim của ba ra nghịch thế này. Thôi cứ chơi xong đi mẹ dọn một thể.”
Tuần trước cả nhà đi chơi. Anna ăn nhiều nên phải thay bỉm nhiều. Mẹ có vẻ phàn nàn:
– Anna cứ lựa ngày mình đi chơi để thay bỉm nhiều nhỉ.
Ba sợ Anna nghe rồi buồn, nên bảo Anna:
– Con đừng nghe mẹ. Con cứ việc ị nhiều như con muốn nhé.
Mẹ nghe ba bảo thì cười:
– Đúng là toàn anh thay bỉm, cũng không đến lượt em phải phàn nàn.
Rồi mẹ bảo Anna:
– Mẹ xin lỗi Anna nhé. Anna cứ thoải mái ị nhé.
Vậy là Anna không cần phải cố nhịn, mà cứ thoải mái đi thôi.
Khi mà cả nhà ở trên tàu, Anna mệt quá ngủ khì khì. Ba sợ Anna ngủ không ngon giấc nên cứ đứng đẩy đẩy cả quãng đường. Mà ba khỏe lắm cơ. Đứng đẩy đẩy thế nhưng vẫn cầm được quyển sách dày hơn cả cuốn từ điển để đọc. Ba bận đọc sách, đẩy xe, nhưng vẫn để ý mẹ lắm nhé. Mẹ ngồi gần đấy lướt Facebook cứ cười tủm tỉm một mình. Lúc sau xuống tàu, ba hun mẹ một cái rồi bảo:
– Vừa nãy trên tàu, trông em thật xinh đẹp.
Mẹ tò mò hỏi lại:
– Anh thấy chỗ nào đẹp?
Ba lại hun mẹ cái nữa:
– Thì em mặc váy xanh, bấm bấm, cười thật vui. Không có cái gì cụ thể, chỉ là nhìn em như thế, anh thấy em thật đẹp.
Mẹ cười hạnh phúc hun ba lại một cái.
Trên đường về nhà, Anna không ngủ nữa. Mẹ bảo:
– Để Anna ngồi trong xe đẩy nhé.
Ba lắc đầu:
– Không, đưa Anna ra để Anna có thể duỗi chân và nhìn cảnh vật quanh quanh.
Anna rất thích ngồi với ba mẹ trên tàu. Anna không chỉ có dịp nhìn nhà cửa, hàng cây hai bên đường, mà còn có thể ăn vặt và chơi cùng ba mẹ nữa. Anna cũng thích nhìn mọi người trong toa xe lắm. Nhìn chằm chằm ấy. Nhìn tới khi người ta phải xấu hổ quay đi.
Tóc của Anna dạo này dài hơn rồi. Ngày xưa Anna có mấy chỗ hói, giờ tóc cũng bắt đầu mọc ra che đi. Chỉ có điều tóc dài ra hơn cũng có nghĩa là một vài sợi cứng đầu bắt đầu dựng đứng lên. Mẹ bảo:
– Anna có kiểu tóc mào gà này.
Ba sợ Anna không thích bị ví với con gà nên vội vàng bảo:
– Ơ, sao mẹ nó lại nói thế. Kiểu tóc của Anna là kiểu tóc cô gái đáng yêu.
Lần trước ba mẹ nói chuyện về Anna lớn nhanh. Mẹ bảo cai sữa sẽ là bước đầu độc lập của Anna. Ba lắc đầu bảo độc lập hình như là đã đến sớm hơn thế rồi. Ba thấy hơi buồn buồn là có lúc Anna thích chơi đồ chơi hơn là theo ba. Có thế mà ba đã buồn, vậy lúc cai sữa mẹ phải buồn đến thế nào.
Anna bây giờ lớn rồi nên cũng tinh tế nhạy cảm hơn. Anna không thích người lạ, cũng chẳng thích tiếng động lớn. Nếu nhà có khách, Anna muốn được ngồi lòng mẹ nhìn người ta. Anna không muốn khách bế Anna, hay nói chuyện với Anna đâu. Ba bảo Anna tính hướng nội giống ba mẹ rồi. Ba mua hẳn sách đọc để mà có thể giúp Anna phát huy được hết các khả năng và điểm mạnh của người hướng nội. Ba mẹ không bao giờ ép Anna làm cái Anna không thích.
Anna bị ốm, sốt hơn 40 độ. Anna khó chịu trong người nên khóc hu hu. Ba mẹ rất thương Anna. Ba mẹ cho phép Anna ăn đồ ngọt, nhưng Anna cũng chẳng muốn ăn. Người nhớn ốm thì có thể nằm nghỉ xem ti vi. Ba mẹ không cho Anna xem ti vi nên Anna bắt ba mẹ bế rong ruổi khắp mọi nơi. Buổi đêm Anna sốt. Ba mẹ không dám ngủ vì sợ nhiệt độ của Anna lên quá cao. Anna mà khỏi ốm thì ai cũng vui.
Mẹ yêu Anna. Ba yêu Anna. Ông bà yêu Anna. Các dì yêu Anna. Cả nhà yêu Anna.
Anna đáng yêu quá.
Cám ơn chị khen cháu 🙂