Chuyện một lần tức giận

Hai tuần vừa rồi khá là bận rộn với công việc. Có nhiều thứ khiến mình phải suy nghĩ nên nhiều lúc cảm thấy rất căng thẳng. Mấy đêm rồi cũng không được ngủ ngon vì con bị đau bụng. Mình đi làm về tới nhà mà cảm thấy mệt nhoài. Chồng đã cho con đi ngủ từ trước. Hai vợ chồng ăn cơm dọn dẹp, rồi chuẩn bị đi ngủ.

Mình đi lên gác trước. Nhẹ nhàng mở cửa phòng định lấy quần áo để đi tắm thì thấy con đang nằm ngủ, nhưng không phải nằm trên giường của con như mọi khi mà nằm trên giường của hai vợ chồng. Mình tức giận. Vì mình đã dặn dò chồng mất lần rồi. Vì mình tốn công sức bao nhiêu lâu nay mình khuyến khích tạo thói quen cho con ngủ giường riêng. Vì đây không phải lần đầu tiên, lần trước chồng cũng làm thế này, sau đó con không chịu ngủ riêng, mình lại phải tạo dựng thói quen từ đầu…

Tức giận. Mệt mỏi. Mình lao như bay xuống nhà. Vừa thấy mặt chồng, mình không suy nghĩ mà xả ngay một tràng: “Anh, em đã bảo anh bao nhiêu lần rồi. Đừng để con ngủ giường của mình. Cứ mỗi lần thế này anh biết em phải tốn công sức thế nào không. Sao anh cứ như thế ấy nhỉ?!”

Nói rồi mình xoay người đi phăng phăng vào phòng khách, để lại chồng đứng thẫn thờ sau lưng.

Mình đã hối hận ngay cái giây phút mình xả ra như thế. Mình hối hận ngay cái giây phút mình bỏ đi. Nhưng cái xấu của con người là như vậy, biết là sai mà lời vẫn nói, biết là mà sai chân vẫn bước.

Ngồi thừ người trên ghế mình suy nghĩ rất nhiều. Chắc chồng phải buồn mình lắm. Nếu giả sử mà chồng cũng tức giận, cũng quát tháo thì mình sẽ cảm thấy thế nào? Nhớ tới bóng dáng lầm lũi của chồng bị bỏ lại sau lưng mà mình không ngừng cảm thấy hối hận.

Mình bắt đầu nghĩ liệu chồng có giận mình không nhỉ? Liệu mình sẽ phải xin lỗi thế nào?

Đang mải suy nghĩ thì cửa phòng bỗng mở ra.

“Em đang làm gì thế?” Chồng nhìn mình hỏi.

“Em muốn thư giãn một tí.” Mình lí nhí vì vẫn còn đang trong lúc tâm trạng ăn năn hối hận.

“Anh ngồi với em nhé.” Chồng liền đề xuất.

“Không, không. Đừng.” Mình vội xua tay. “Chật lắm, làm sao đủ chỗ cho hai người!?” Cái ghế bành bé xíu, ngồi thì chỉ có mà đè lên nhau.

Mặc cho mình ra sức ngăn cản, chồng vẫn cố sức trèo vào. Hai con người rúc vào một cái ghế đơn vốn đã nhỏ so với bình thường.

“Em không thích thế này sao. Thật là ấm cúng.” Chồng cười mãn nguyện sau khi đã tìm cho mình một tư thế thoải mái, trong khi mình thì nhăn nhó như khỉ ăn ớt vì bị chèn chật cứng.

“Để anh mát xa cho em nhé.” Chồng lại đề xuất tiếp.

“Không cần đâu.” Mình lắc đầu. “Em không thích.”

Một lần nữa mặc cho mình ra sức căn ngăn, cái con người cứng đầu này lại khăng khăng mát xa cho mình, vừa đấm đấm bóp bóp vừa hỏi:

“Em không thích à?”

“Thích gì?”

“Thì thích được mát xa ấy.”

Mát xa cũng dễ chịu đấy, nhưng mà trong tình huống chèn chặt thế này thì… có phần bớt thích.

“Được mát xa cho em thế này, anh rất thích.” Chồng nhẹ nhàng nói thêm, tay vẫn tiếp tục đấm đấm bóp bóp.

Nhìn đôi mắt tập trung, nét mặt hài lòng và nụ cười trên môi chồng khi nói câu này mà tự dưng thấy tim mình nhói nhẹ lên một cái.

“Em xin lỗi.” Lời nói bật ra trước khi mình kịp suy nghĩ.

“Vì chuyện gì?” Chồng ngạc nhiên ngước nhìn mình.

“Vì tức giận quát tháo ban nãy.”

“À…”

“Nhưng mà anh biết đấy em không thích như vậy vì lúc nào cũng khó để tạo dựng thói quen tốt hơn là phá vỡ nó.”

“Ừ anh biết rồi.” Chồng vội vã gật đầu. “Đây là lần cuối. Sẽ không có lần sau nữa đâu.”

Nhìn thái độ ăn năn đầy hối cải của chồng, mình tự dưng thấy thật buồn cười. Chồng chăm con, chồng cho con ngủ. Mình không biết ơn thì thôi lại còn mắng mỏ chồng. Lỗi rõ ràng là ở mình. Thế mà rốt cuộc chồng lại là người xuống nước trước, là người xin lỗi, là người hứa sẽ không tái phạm. Chưa một lần chồng nặng lời hay cãi vã lại với mình, thậm chí chưa một lần tỏ thái độ tức giận. Trăm lần như một, bao giờ cũng là con người này bao dung và yêu thương mình.

Tối hôm đó hai vợ chồng đi ngủ sớm. Thủ thỉ thì thào một hồi rồi cũng dần ngáy khò khò. Chồng ngủ trước, mồm vẫn ngáy mà tay thì vẫn thi thoảng lại chòi sang vỗ vỗ nhịp nhàng hai cái, rồi thêm ba cái nữa. Bàn tay vỗ vỗ yếu xìu của người đang nửa ngủ nửa mê làm mình không khỏi mỉm cười.

Hai vợ chồng mình có giao hẹn từ cái thời còn mới yêu: vỗ hai cái nghĩa là “Yêu em”, vỗ ba cái là “Anh yêu em.”.

 

Hãy để lại lời nhắn cho mình nhé!