Chuyện xin việc (phần 3)

1. Nếu bạn nào còn nhớ, trong bài viết lần trước mình có nhắc tới đi phỏng vấn ở hai chỗ và tranh thủ đi hẹn hò với chồng vào khoảng thời gian rảnh ở giữa. May mắn sao mình đã được cả hai chỗ. Một chỗ thì gọi điện báo ngay trong ngày, còn chỗ kia thì ngày hôm sau họ báo. Lý do tại sao họ lại gọi nhanh như vậy là vì họ biết mình đang phỏng vấn cho chỗ khác nữa.

Mình thích cả hai chỗ, nhưng cuối cùng vẫn phải quyết định chọn một. Mình tin là dù mình từ chối thì họ sẽ nhanh chóng tìm được người khác thôi, nhưng vẫn thấy vô cùng áy náy, vì họ đã dành thời gian xem xét đơn xin việc của mình, phỏng vấn mình, và đặc biệt là họ đã lựa chọn mình.

Ngày trước khi mình xin công việc đầu tiên sau khi ra trường, được một chỗ mình nhận việc luôn nên chưa bao giờ rơi vào tình huống có lựa chọn thế này. Thấy hơi buồn cười vì cả hai bên đều cố thuyết phục mình về phía họ, như là đề nghị trả lương cao hơn một chút, hứa hẹn cơ hội phát triển sự nghiệp tốt nhất. Cứ như thể mình là nhân tài hiếm có vậy, và điều này thì chắc chắn là không phải, vì ở cấp độ lè tè như mình có cả ngàn người có trình độ và kinh nghiệm giống mình thậm chí còn hơn. Chắc họ dành thời gian cho mình rồi, họ cũng không nỡ buông tay ngay.

Công việc mình từ chối đòi hỏi mình phải đi Pháp công tác một năm 4 lần, mỗi lần chừng 1 hoặc 2 đêm. Lúc đầu nghe qua thì thấy oai ghê chưa. Nhưng khi nghĩ về thực tế thì lại thấy oải oải. Từ lúc cưới nhau tới giờ, mình chưa xa chồng dù chỉ một đêm. Bây giờ có con, mình đi công tác, chồng ở nhà bận chăm con chắc cũng chẳng có thời gian nghĩ ngợi. Sẽ chỉ có mình ngồi một mình ở trong phòng khách sạn mà nhớ chồng nhớ con thôi.

Hai vợ chồng bàn qua bàn lại một hồi, thấy cũng thật nan giải. Chồng bảo những cái khác giải quyết được, ví dụ nếu công việc bận rộn thì có thể học cách làm việc hiệu quả hơn, chứ nếu mà dính tới chia ly thì thật không giải quyết được. Cuối cùng cả chồng và mình chọn phương án an toàn không dính dáng tới chia ly.

2. Buổi tối sau khi đã chính thức từ chối chỗ kia, và nhận vào làm chỗ này. Mình bảo chồng: “Thật là lạ khi có đến hai người muốn em.” (Mình dùng từ “người” ở đây theo kiểu từ chung chung ám chỉ công ty.)

Chồng, tay vẫn gác qua trán che kín mắt, miệng bỗng nhoẻn cười, một nụ cười rất kỳ lạ, như kiểu mình vừa nói cái gì buồn cười lắm.

Mình thắc mắc: “Tại sao anh cười?”

Chồng vẫn giữ nụ cười kỳ cục trên môi: “Anh rất muốn em…”, ngưng một giây rồi chậm rãi nói thêm: “Anh hi vọng là không ai muốn em như anh.”

Hi hi, cái này thì chồng không phải lo. Chắc chắn không có ai muốn mình bằng chồng rồi. 😂

3. Khi mà hai vợ chồng còn đang bàn bạc về cái công việc phải đi Pháp kia, mình biết chồng nghĩ ngợi băn khoăn lắm, nhưng vẫn bảo: “Nếu em rất muốn công việc đó thì anh ủng hộ em…” Xong chồng thêm vào: “Chỉ có điều em phải luôn cúi đầu nhắm mắt lại, tuyệt đối không được nhìn bất kỳ một chàng trai Pháp nào.”

Mình cười hì hì trêu chồng: “Giai đẹp thì em rất thích ngắm.” (Đúng là giai Pháp rất đẹp nhé!)

Chồng liền dìm hàng người ta: “Em biết là ở Pháp cái gì người ta cũng ăn với tỏi không. Ai cũng sẽ rất hôi mùi tỏi.” (😂 Xin lỗi mọi người ở Pháp nhé, là chồng mình cố tình dìm hàng thôi.)

Mình không chùn bước: “Hôi mùi tỏi mà đẹp trai thì em vẫn ngắm.”

Chồng ngay lập tức ôm chặt mình kết luận chắc nịch: “Vậy thì em không được phép đi Pháp!”😂

Đùa đùa vậy thôi. Chứ đó hoàn toàn không phải lý do vì sao mình từ chối công việc này.

4. Tạm gọi công ty mà mình nhận vào làm là công ty M. Công ty thuộc dạng công ty lớn tính trên doanh thu và thị trường chứng khoán. Tuy nhiên trong năm nay công ty gặp một số khó khăn, mặc dù đã có một số tiến triển tốt nhưng vẫn còn hơi bấp bênh. Họ có nhiều thay đổi nhân sự từ trên xuống dưới với mong muốn đổi mới công ty. Dự tính công việc có thể bận rộn, vị trí mình xin vào cũng là mới nên vai trò và trách nghiệm cũng chưa rõ ràng.

Công ty mình từ chối tạm gọi là công ty S. Trên diện thế giới, công ty S lớn hơn (S là công ty của Pháp), nhưng chi nhánh của S ở Anh, tính theo doanh thu, chỉ nhỏ bằng một phần tư công ty M. Thế nên công việc dự tính là khá ổn định, giờ làm nhàn nhã. Ngoại trừ cái việc phải đi Pháp 4 lần một năm, có thể nói so với M, S là một lựa chọn chắc chắn không có tính rủi ro.

Nhưng cuối cùng mình lại chọn M, thay vì S. Lý do chính đó là khi nói chuyện với các lãnh đạo của công ty M, họ khiến mình cảm thấy vô cùng hứng khởi về công việc. Mình nhìn ra được đây đều là những con người có tham vọng, rất tâm huyết, đam mê với công việc của họ, họ không ngừng muốn thay đổi và tiến bộ. Và mình muốn được làm việc trong một môi trường với những con người như vậy. Họ đặc biệt thể hiện sự quan tâm đầu tư vào sự nghiệp của nhân viên như mình, họ muốn bắc cầu cho mình tiến xa.

Tóm lại một câu con tim mình theo M, trong khi lý trí thì nói là S.

Chồng cũng giống mình nghiêng ngả giữa hai lựa chọn. Nhưng anh hoàn toàn thấy được sự háo hức của mình mỗi lần nói chuyện về M. Cuối cùng anh ủng hộ mình chọn M. Anh bảo: “Anh có cảm giác rằng nếu em làm việc ở M, em sẽ về nhà mỗi ngày cảm thấy thỏa mãn hào hứng với công việc của mình.”

Mình dành phần lớn thời gian trong ngày ở chỗ làm. Mình muốn làm cái gì đó khiến mình cảm thấy háo hức và hứng khởi. Thêm vào đó, mình tin là khó khăn/ rủi ro luôn đi cùng với cơ hội.

Vì thế mà mình đã lựa chọn M.

5. Mình rất là vui vì cuối cùng cũng có thể có được một kỳ nghỉ thực thụ, có nhiều thời gian hơn để gặp bạn bè, để viết lách, để học đàn. Trong quá trình xin việc, dù không quá căng thẳng, vẫn không tránh khỏi bận tâm suy nghĩ, không tập trung được vào việc gì khác.

Tuy nhiên mình luôn là người thích chuẩn bị trước nên mình mới bảo chồng: “Em sẽ học lại cái kiến thức về kế toán để đảm bảo khi vào làm không bị bỡ ngỡ.”

Chồng khuyên: “Anh nghĩ là em nên dành thời gian này vui chơi nghỉ ngơi cho đã. Nếu mình dành thời gian học hết tất cả mọi thứ, mà sau khi vào làm lại không liên quan tới những công việc cần làm thì phí công. Cứ vào làm biết được cái gì cần thì mình học, thế hiệu quả hơn.”

Chồng nói quả là có lý. Vì mình dành nhiều ngày ôn tập kiến thức chuyên ngành cho phỏng vấn, rốt cuộc là hoàn toàn không cần đến. Tuy nhiên trong hoàn cảnh phỏng vấn, thực ra cũng không đến nỗi quá uổng phí. Mình tự nhận thấy việc chuẩn bị, dù không dùng đến, nhưng ít nhất giúp mình tự tin bước vào phỏng vấn, không e sợ bị hỏi vào những phần hiểm hóc.

6. Mình muốn chuyển việc lần này lý do chính là muốn tìm được công việc đó nhàn hạ hơn. Dù 90% mình tin là không thể nào bận bịu bằng công việc cũ của mình, trong lòng mình vẫn có chút e ngại.

Mình tâm sự với chồng, thì chồng chỉ nói đúng một câu ngắn gọn: “Anh sẽ dạy em làm việc hiệu quả.”

Có câu nói này của chồng quả thật mình cũng thấy vững tâm hơn một chút. Mình thấy chồng là một tấm gương sáng trong lĩnh vực làm việc hiệu quả. Nhanh mà chất lượng vẫn tốt. Không rề rà phí thời gian vào những thứ không cần thiết như mình. Từ việc nhà tới việc công ty.

Ví dụ chồng có thể rửa bát, giặt quần áo, và hút bụi bằng thời gian mình đứng rửa bát không thôi. Chất lượng mình làm có thể tốt hơn chút xíu vì sự cần mẫn tỉ mỉ, nhưng mà cũng không đáng kể. Hay là ngày trước mình mang việc về nhà ngồi làm excel, chồng dạy mình dùng công thức, giảm thiểu đáng kể thời gian làm việc. Chồng bảo cái gì trong excel chồng cũng biết thành công thức và macro hết, vậy là tự động hóa công việc.

Chồng khuyên mình thay vì ngồi học môn kế toán, hãy đọc cuốn sách “The Effective Executive” của chồng. Cuốn sách này đề xuất các cách để có thể làm việc hiệu quả hơn trong văn phòng. Mình ít đọc sách nhưng mà chắc sẽ dành thời gian nghía qua một chút.

Rồi chồng chốt lại bằng một câu: “Và nếu thấy không phù hợp thì cùng lắm lại nghỉ việc xin việc khác. Nhưng chưa thử thì chưa biết được mình có xử lý được không.”

Đúng vậy! Lo lắng trước làm gì. Cái gì cũng phải thử mới biết được.

 

0 Replies to “Chuyện xin việc (phần 3)”

  1. Chúc Ngân mọi điều tốt đẹp trong cuộc sống. Rất thích các bài viết của Ngân! Mình cũng từng học ở Anh, đọc các bài viết của Ngân thấy rất nhớ nước Anh 🙂

    1. Cám ơn Mai đã ghé thăm blog của mình nha. Mình thực sự rất vui khi đọc tin nhắn của Mai. Hi vọng có dịp gặp Mai nếu Mai qua đây chơi. 🙂

Hãy để lại lời nhắn cho mình nhé!