Khi bị nhiễm ngôn tình do chính mình viết ra

Vợ: “Nếu giờ em bị chảy máu, anh có dính băng lên cho em không?”
Chồng: “Hả…? Tất nhiên rồi… Sao em lại hỏi vậy?” (Nhìn vợ với con mắt khó hiểu.)
Vợ: “À, tại trong chương vừa rồi, có cảnh William (tên nhân vật chính nam) chăm sóc vết thương cho vợ.”
Chồng vẫn ngẫm nghĩ không nói gì.

Vợ: “Em phải làm mình chảy máu mới được.”
Chồng: “ĐỪNG!” (Hơi hốt hoảng tí.)
Vợ: “Tại sao đừng?”
Chồng: “Vì sẽ đau đấy.” (Giọng nghiêm túc như thể vợ không biết.😂)

Một giây yên lặng, xong chồng bảo: “Anh nghĩ tốt nhất em nên đợi.”
Vợ: “Đợi gì?”
Chồng: “Đợi đến ngày em vô tình bị sứt sát chảy máu gì đấy. Lúc đấy, anh sẽ dán băng cho em.” (Ý là gàn vợ đừng hành động ngay bây giờ nhé! Cứ như thể vợ sẽ nổi máu liều làm thật!😂)

Kết luận sau cuộc thảo luận đầy nghiêm túc này là:

Đành phải kiên nhẫn đợi đến ngày bất cẩn chảy máu, xong còn phải mong vết thương vẫn tiếp tục rỉ máu cho khi gặp chồng, và thế là sẽ được làm nữ chính ngôn tình. 😂😂😂

Chỉ có điều ngày này chắc còn xa lắc xa lơ. 😭😂

Chú thích ảnh:

Mẹ: “Anna ơi, cười nào!”

Con: “Mẹ! Đừng tự sướng nữa! Đưa cho con cái điện thoại.”


Hãy để lại lời nhắn cho mình nhé!