Khó tính

Chồng bình thường rất dễ dãi chiều vợ, nhưng thi thoảng cũng có những giây phút rất chi là “khó tính”.

1. Một ngày đẹp trời, chồng ngồi dưới đất chơi với con đang ngồi trên mép đệm. (Nhà thực ra chỉ có đệm vì sợ con ngã lăn xuống đất nên dẹp giường từ lâu rồi.) 

Vợ đi ngang qua, đấm đấm vai kêu ca:

– Em mỏi lưng quá, chắc phải nằm xuống nghỉ ngơi một tí.

Chồng ngay lập tức vỗ vỗ tay xuống phần đệm cạnh mình: 

– Ừ, em mở mắt nằm xuống đây! (Nguyên văn: “Come, lie down here with your eyes open.”)

– Hả? Sau phải “mở mắt”? (Vợ nghĩ bụng yêu cầu gì mà tỉ mỉ chi tiết thế.)

Chồng thản nhiên: 

– Vì anh muốn nhìn thấy mắt em. 

– … 😳

2. Buổi tối cả nhà đi đánh răng, vợ vừa cầm dũa vừa tranh thủ trả lời tin nhắn gấp của một cô bạn. Trả lời xong rồi, quen thói bật luôn Facebook. 

Có vẻ chồng đã liếc thấy trong khoé mắt, ngay lập tức đưa tay bấm nút tắt màn hình và rút điện thoại từ tay vợ bỏ sang một bên, rồi mỉm cười thật tươi như chưa có chuyện gì xảy ra. 

Vợ cũng biết là nên hạn chế sử dụng điện thoại lúc ở bên chồng con, nên trong lòng đồng tình với chồng. Tuy nhiên ngoài mặt giả vờ phụng phịu một tí. 

– Em chỉ mới bật Facebook có được vài giây…

Chồng liền đưa hai bàn tay mở ra hai bên mặt như là một cuốn sách, bảo:

– Thay vì xem Facebook hay em xem Simonbook đi. Thú vị hơn nhiều.

(Chỗ này chồng chơi chữ một tí. “Face” tiếng Việt là “Mặt”. Ý chồng là hãy nhìn mặt anh thay vì nhìn Facebook. Còn chữ “Book” nghĩa là “Sách”, thế nên chồng mới mở tay giật vờ làm hình cuốn sách.)

Vợ phì cười, quay đầu định bỏ đi lấy khăn mặt. Chồng còn đưa ngón tay cái lên gọi với theo:

– Ơ, em chưa “Like” Simonbook à?

Nài nì tới khi vợ phải bật ngón trỏ lên “Like” (👍) xong thì mới cho đi. 😂

3. Buổi tối chủ nhật, sau khi đi chơi ăn uống về, chồng chạy quanh nhà chơi với con. 

Vợ ngồi phòng khách nói vọng vào bếp hỏi chồng:

– Anh chơi với con. Em dùng máy tính viết lách một tí nhé. 

Thấy chồng im im, vợ thầm nghĩ là chắc chồng không thích rồi (vì tất nhiên là chồng thích vợ chơi cùng với mình hơn). Nhưng vợ vẫn mặt dày cố nài nỉ thêm chút:

– Không được hả anh?

Lúc đấy chồng lò dò theo con đi vào trả lời:

– Cũng được, nhưng em phải ngồi yên chỗ em đang ngồi cơ.

Chả là vợ hiện đang ngồi trên ghế sô-pha trong phòng khách nơi hai bố con hay chạy chơi. Mọi ngày khi sử dụng máy tính, vợ thường ra bàn ngồi khuất khuất trong góc một tí. 

Ý chồng là sử dụng máy tính cũng được nhưng phải trong tầm mắt của chồng, cùng một không gian với chồng. 

Tưởng gì, cái đấy thì dễ thôi! “Like” mạnh! 

Hãy để lại lời nhắn cho mình nhé!