Mùi của da thịt
Buổi tối ăn tối tắm táp xong, hai vợ chồng ngồi ôm nhau trên ghế sofa nhấm nháp cốc trà nóng trong khi con chạy chơi lăng quăng khắp nhà. Không biết đang nói chuyện gì mà bỗng dẫn dắt ra chuyện về mùi thơm. Vợ liếc chồng:
– Anh mũi điếc thế chắc chẳng bao giờ ngửi được mùi gì từ em.
Đúng là trong hai vợ chồng, mũi vợ bao giờ cũng nhạy cảm gấp bội.
Chồng lên tiếng ngay:
– Có chứ sao lại không. Mùi của em rất thơm.
– Hừm tất nhiên là thơm rồi! – Vợ hừ mũi. – Em mới tắm xong lại thêm một đống kem thơm dưỡng da…
– Không! – Chồng lắc đầu. – Dù thỉnh thoảng em có tăng cường thêm mùi nước hoa dâu tây hay mùi kem dưỡng hoa hồng, thì mùi căn bản vẫn là mùi của Ngân.
Vợ tò mò nhìn chồng:
– Mùi của Ngân là mùi gì?
Chồng đưa mũi lại gần cổ vợ hít hà:
– Là mùi này. Mùi của đa thịt. Rất Ngân. Rất thơm.
Vợ đưa tay lên cũng hít hít ngửi ngửi nhưng chẳng thấy gì ngoài mùi kem dưỡng da. Chồng bảo:
– Anh không nghĩ là mình có thể ngửi được mùi của chính mình. Nhưng người khác thì ngửi được. Em ngửi anh xem thì biết.
Vợ đưa mũi lên má chồng.
– Em chỉ toàn thấy mùi nước bọt của em… – Vợ cười hì hì. Chả là ngồi chơi cả tối vợ liên tục thơm chồng, không dính nước bọt của vợ mới là lạ.
Thực ra vợ đùa thế thôi, chứ đúng là chồng có mùi thơm của chồng. Mặc dù không thể định hình và miêu tả cụ thể, nhưng vợ rất thích.
Một mùi thật quen thuộc.
Một mùi thật ấm áp.
Một mùi rất Simon.
—
Ảnh: Một buổi tối ở nhà, hai bố con ngồi vẽ vời.
www.facebook.com/chuyencuangan/
—