Nghiện
Hồi còn đi Ý, mỗi lần đi ăn tối chồng hay uống một ly rượu đỏ cùng với đồ ăn, và cảm thấy rất tốt cho tiêu hoá. Giờ về nhà rồi, vì tác dụng lợi sức khỏe, bữa tối chồng vẫn uống một chút.
Mặc dù biết là rượu vang đỏ tốt cho sức khỏe và chồng luôn uống rất điều độ, vợ vẫn lo xa căn dặn trước:
– Anh đừng có mà trở thành nghiện rượu đấy nhé. Không thì em buồn lắm.
– Em còn chưa biết tính anh không thích tiêu hoang à? – Chồng cười nửa đùa nửa thật – Dù anh có muốn nghiện cũng không thể đành lòng mỗi ngày làm một chai rượu được.
Vợ không bị thuyết phục dễ dàng:
– Anh nói thế. Nghiện rồi thì sẽ không nghĩ tới đắt rẻ nữa.
Chồng tiếp tục trấn an vợ:
– Em yên tâm. Anh sẽ chẳng bao giờ nghiện rượu, nghiện thuốc lá, hay nghiện bất cứ thứ gì cả. Anh chỉ nghiện duy nhất có một thứ… – Nói rồi chồng hôn lên má vợ – …nghiện em!
Chồng ôm chặt lấy vợ thì thầm (thì thầm một phần vì con đang ngủ khò khò bên cạnh):
– Anh nghiện ôm em, nghiện hôn em, nghiện nói chuyện với em, đi dạo với em, nghiện nhảy múa cùng em, nghiện cùng em làm những chuyện ngốc nghếch…
Mỗi lần nhắc tới một thứ nghiện làm cùng vợ, chồng lại siết vợ một cái để nhấn mạnh.
Vợ phì cười hỏi lại:
– Vậy sao?
Chồng tìm môi vợ hôn một cái khẳng định:
– Ừ, rất nghiện em.