Ôm
Tắm táp xong, anh trèo lên giường trước, đẩy chăn gối qua bên chuẩn bị chỗ cho tôi trèo vào, rồi bảo: ‘Mình ôm nhau nói chuyện đi em.’
Tôi lắc đầu nguầy nguậy: ‘Không, nóng lắm!’ Hôm nay trời nóng ẩm hơn mọi khi, có lẽ là một trong những ngày nóng nhất mùa hè này. Chẳng làm gì ngồi một chỗ thôi mà mồ hôi cũng lấm tấm trên cánh mũi. Tôi bò lên giường, nhưng không chui vào nằm gối đầu lên ngực anh như mọi hôm, mà chỉ nằm cạnh cách chừng một gang tay.
Anh xoè bàn tay đưa cho tôi: ‘Vậy nắm tay nhé.’ Tôi miễn cưỡng đồng ý. Nóng thế này nắm tay cũng ra mồi hôi ấy chứ.
Chúng tôi luyên huyên nói chuyện một lúc thì rủ nhau đi đánh răng rửa mặt. Có nước lạnh vào mặt cũng đúng là giúp mát lên một tí. Xong xuôi anh lại trèo lên giường trước gọi: ‘Em ơi, tranh thủ ôm nhau nhanh một cái trước khi nó nóng lên nào.’
Tôi bật cười. Kiểu gì anh cũng phải tìm cách ôm bằng được. Lần này tôi chiều ý anh không quên bỏ lại một câu cằn nhằn yêu: ‘Nóng thế này mà sao anh cứ thích ôm ấp thế!’ Đúng là khó có thể tin được là anh thực ra là một người cực ghét ôm ấp, gần gũi với người khác. Ở bên này ôm hôn chào gặp mặt và chào tạm biệt là chuyện bình thường. Nhưng anh thì lúc nào cũng cố tránh va chạm nhiều nhất có thể. Ngay cả bố mẹ anh, anh cũng rất ít khi thích ôm hôn.
Anh thản nhiên trả lời tôi: ‘Vì anh yêu em.’
Tôi lén mỉm cười nhưng miệng vẫn kêu la: ‘Đúng là anh nóng quá mà!’ (‘You are such a hot guy!’)
Tôi ám chỉ là người anh lúc nào cũng nóng hơn tôi nên tôi mới không thích ôm ấp. Nhưng mà từ ‘hot’ cũng có nghĩa là ‘nóng bỏng’. Anh được dịp chu mỏ đòi hôn: ‘Có phải vì thế mà em không cưỡng lại anh được có phải không?’
Tôi phì cười, lườm yêu một cái, rồi cũng chu mỏ đáp lại anh.
—
www.facebook.com/chuyencuangan/
***