Ôm ai
Cuộc đối thoại này từ hồi đầu tháng một, ngày đầu tiên mình đi làm năm 2019 sau Tết dương lịch mà giờ rảnh mới có dịp kể…
1. “Chúc anh ngủ ngon nhé.”
“Khoan, lại đây ôm anh cái đã.”
“Nhưng anh nói anh mệt và muốn đi ngủ cơ mà.”
“Ừ, anh mệt. Nhưng mà sao có thể ngủ mà chưa ôm em chứ.”
Liền dịch dịch nằm xích lại gần, ôm ôm ấp ấp.
“Anh, hôm qua anh không hỏi cưới em đấy.” (Giọng phụng phịu hỏi tội.)
“Có mà. Em không nhớ sao?”
“Khi nào chứ?”
“Khi mà em đang đọc sách và anh đi ra ngoài đi siêu thị ấy.”
À, có nhớ mang máng, nhưng vẫn tiếp tục:
“Thứ nhất là em không nhớ. Thứ hai là anh đợi cả ngày tới tận tầm chiều trước khi đi ra ngoài mới hỏi cưới là sao?”
“Thì một cô gái độc thân giống như em, tất nhiên anh cần phải khoá em lại với anh trước khi chúng ta phải rời xa nhau chứ. Em không nhớ thì giờ anh hỏi lại… Em sẽ làm vợ anh chứ?”
Hừm… Lại đánh lạc hướng câu trả lời để xí xoá cái tội quên cả ngày tới chiều mới nhớ ra.
2. Tiếp tục nói chuyện.
“Thế hôm nay ngày đi làm đầu tiên của em thế nào?”
“Rất là vui. Em ôm một vài người ở chỗ làm hôm nay.” (Ngày đầu tiên của năm đi làm sau Tết mà.)
“Oi! Còn anh thì sao?” (“Oi” rõ to, rõ hậm hực.)
“Anh nói thế là sao?”
“Đây là cái ôm đầu tiên của anh ngày hôm nay, mà em đã ôm những người khác rồi là sao?!”
“Đây đâu phải cái ôm đầu tiên của anh đâu. Em đã ôm anh khi mà em đón anh đi làm về ở cửa đấy thấy.”
“Ok, vậy em ôm những ai?”
“Hừm… Tại sao anh cần phải biết nhỉ?”
“Để mà so sánh với anh chứ sao nữa…”
Mình 😂 trong ruột, nhưng vẫn kể:
“Em ôm Henry này.”
“Oi! Tại sao em lại ôm hắn?” (Cái trò “Oi” đầy hậm hực của bác này làm mình cười chết mất.)
“Bởi vì Henry rất là một người tốt.”
Bác chồng nghe xong liền tặc tặc lưỡi không hài lòng:
“Chậc, chậc… Em cần phải nâng cái tiêu chuẩn ôm của em cao lên. Em còn ôm người nào nữa?”
“Em ôm Sophia nữa”
“Sophia là ai?”
“Anh không nhớ à? Là cô gái trong đội mà em đi ăn tối cùng ấy.”
“À, phải rồi. Rất tốt.” (Quả là có sự khác biết trong phản ứng với đối tượng nam và nữ. Nữ thì không cần lý do. Ôm thoải mái nhé. 😂)
“Em còn ôm ai nữa nhỉ…” Mình lẩm bẩm nhớ lại: “Phải rồi, em ôm Titi này, ôm Andrew này…”
Trợn mắt nhìn mình:
“Này, có phải tới cả bác bảo vệ em cũng ôm luôn không thế hả?”
“À, đúng là em có dừng lại nói chuyện với bác bảo vệ một lúc. Nhưng mà bác ấy ở trong một cái hộp (ý là cái trạm gác nhỏ), làm sao em ôm cho được.”
“Phải thế chứ.” Rất hài lòng: “Họ nên bỏ tất cả các gã đàn ông vào cái hộp…” (Tự lẩm bẩm một mình rất nhiệt tình.😂)
3. Nằm huyên thuyên một lúc thấy giường chiếu chật hẹp, đất đai bị xâm lấn thậm tệ.
Mình: “Anh, anh làm gì thế?”
“Em nói thế nghĩa là thế nào? Anh ôm em chứ làm gì nữa.” Liền ôm chặt hơn, xong nói thêm: “Cả ngày nay anh chưa ôm ai. Anh đang bị thiếu ôm…” Dừng lại hai giây: “… thiếu ôm em.”
“Thế thì anh đi đến chỗ làm mà ôm mọi người đi.” (Mình xua xua.)
Chồng: “À… để mà bị tố cáo với phòng nhân sự vì tội quấy rối chỗ làm hả?! Tưởng tượng sếp của anh đi vào, anh bảo: “Sếp, em có thể đặt tay quanh người anh được không?” Sếp anh chỉ có mà 😳…” 😂😂😂
Đúng là chỗ làm của mình có phần đặc biệt mà, ôm ấp thoải mái, vận quần bò yếm tới chỗ làm cũng được (có một nhóm ba người trong đội chuyên vận quần bò yếm vào thứ sáu ở chỗ làm, mà một trong ba người ấy là mềnh, bọn mình gọi nó là “Dungarees Friday”).
———
Bản hội thoại gốc bằng tiếng Anh.
1. “Goodnight.”
“Come and cuddle me first.”
“But you said you are tired and wanted to sleep.”
“Yes I’m. But how can I sleep without cuddling this bean?”
“Love, you didn’t marry me yesterday.”
“I did. Do you not remember?”
“When?”
“When you were reading your book and I went out to supermarket.”
“Oh first I don’t remember, second you waited the whole day until the afternoon before you went out?”
“Well a single girl like you, of course I need to lock you to me before we were separated. Since you don’t remember, I will ask you again. Will you marry me?”
2. “How was your first day at work?”
“It was nice. I gave some people a hug today.”
“Oi. What about me?”
“What do you mean?”
“This is my first hug today. And you have been hugging other people already.”
“It is not the first hug. I hugged you when I greeted you at the door today.”
“Ok. Who did you hug then?”
“Hmm… why do you need to know?”
“To compare myself.”
“I hugged Henry.”
“Oi. Why did you hug him?”
“Because he is a nice guy.”
“You need to raise your threshold for hugging. Who else did you hug?”
“I hugged Sophia.”
“Who is Sophia?”
“Do you not remember? One of the girls from the other team that I went for a dinner with.”
“Ah. That’s right. Well done.”
“Who else did I hug? Ah, I hugged Titi, then I hugged Andrew…”
“Did you even hug the security guy?”
“Ah I actually did stop to have a good chat with him. But he is in a box, how can I hug?”
“That’s good. They should put all the guys in a box.”
3. “What are you doing?”
“What do you mean? I’m just hugging you. I haven’t hugged anyone else today. I’m hug deficit… to you.”
“Go and hug people at work then.”
“Yeah, and then be reported to HR for workplace harassment. Imagine my boss coming in and I’m telling him: “Can I put my arm around you?” And he is gonna be like: 😳.”
Ôi, cô cậu này buồn cười quá đi. Tôi cười méo cả mồm, bắt đền đấy nhé!
😂😂😂