Review book: Quán rượu phố Huế (Hồng Phi, 2012)

Nhà xuất bản: NXB Hội Nhà Văn
Kích thước: 13x21cm
Số trang: 231

Tóm tắt truyện:

Nơi diễn ra những sinh hoạt hàng ngày của cư dân Hà Nội thời chống Mỹ – như một xã hội thu nhỏ với nhiều số phận khác nhau. Phố Huế đã được hình thành từ rất xưa, một trong 36 phố phường của Hà Nội. Nơi đây, thời chống Mỹ đã vừa là hậu phương vừa là chiến trường. Nơi tập hợp những số phận bi thương, hào sảng hay khốc liệt của chiến tranh.

Từng mảng đời trong Quán rượu phố Huế: người cha viết văn với đứa con trai duy nhất trở nên thẫn thờ – dở điên dở dại, anh chàng nhà báo đa tình với những ý nghĩ và hành động táo bạo trong chiến tranh, ông họa sĩ trứ danh với những bức vẽ được cả hồn phố cổ… và những cô gái chờ chồng đi đáng Mỹ, những anh tài xế, nhạc sĩ, bác sĩ… đều có thể ghé quán khiến ở đây xảy ra bao nhiêu chuyện đáng xem. Bi hài lạ quen xen lẫn.

Với bút pháp kể chuyện tinh tế và đôi lúc lạnh lùng của tác giả, từng số phận dù bi thảm hay hài hước đều toát lên màu cuộc sống – màu của một thời bom đạn với khoảnh khắc chan chứa ân tình…

Đánh giá của mình: 3/5

Truyện này mình tìm thấy trên app đọc truyện online Waka, bị hấp dẫn bởi cái tên rất Việt Nam “Quán rượu phố Huế”. Mình thử tìm các review trên mạng về truyện và tác giả nhưng không tìm thấy nhiều thông tin. Chỉ tìm thấy hai đánh giá duy nhất trên trang tiki.vn. Đều là những đánh giá rất tích cực. Một bạn đọc đánh giá 5/5 với nhận xét là câu chuyện “chân thật và đầy cảm xúc” với hình ảnh “con người xứ Huế thời chiến tranh” được phát họa “sinh động“. Bạn đọc còn lại đánh giá 4/5 với nhận xét là “đây là một trong những tác phẩm viết về thời chiến tranh hay và sâu sắc nhất mình từng đọc“. Vì những nhận xét này, mình quyết định đọc thử.

Đây là một câu chuyện không dài. Mình đọc thủng thẳng hai ngày những lúc rảnh rỗi thì xong. Mình thấy lối văn phong của tác giả khá lạ lùng, có cái gì đó trần trụi, giống như là muốn phơi bày ra hiện thực cuộc sống một cách bẽ bàng, nhưng cũng có phần nhẹ nhàng đơn giản. Trong văn chương ẩn chứa nhiều triết lý, ẩn ẩn hiện hiện, có vẻ là muốn phản ánh nhiều thứ. Nhưng mình đọc thì thấy cảm thụ được hết, không thấm được hết. Giống như là mình mới chạm được vào bề nổi của câu chữ thôi, chứ không hiểu được hết dụng ý sâu xa của tác giả. Có thể là do mình không hiểu hết được bối cảnh thời đó, hay do mình đã xa cách với văn hoá Việt Nam một thời gian lâu không còn thấy gần gũi quen thuộc khi tác giả đề cập những thứ như tính “sĩ diện” của người Việt, hay do tính cánh mình không phù hợp với văn chương châm biếm trào phúng?

Điểm cộng của câu chuyện là bối cảnh chiến tranh. Tác giả diễn tả tốt cái khốc liệt của thời kỳ này thông qua những con người, những số phận khác nhau, qua những cái chết trong bom đạn. Tuy nhiên mình thấy hơi thiêu thiếu tả cảnh thế nào đó, chưa thực sự cảm thấy mình có thể tưởng tượng ra một cách rất rõ ràng.

Nhân vật chính Châu Thường, mình thấy như một kẻ dở hơi, đã một vợ hai con nhưng hết yêu cô này, ngủ với cô kia. Mình nghĩ chắc cũng là dụng ý của tác giả vẽ ra một nhân vật lỗi, không hoàn thiện. Nhưng mà anh này lỗi nhiều quá. Không biết có phải tác áp dụng đạo lý nói ra bởi một trong những nhân vật trong truyện răng văn chương nghệ thuật là để khắc họa sự thật chứ không phán xét. Mình không thấy sự phán xét trong ngòi bút của tác giả. Có vẻ tác giả nhường quyền phán xét lại cho độc giả. (Hay là tác giả đã phán xét mà mình không nhận ra chăng?)

Tác giả khá bạo là nhắc tới vấn đề tình dục nhiều lần, miêu tả cũng rất mạnh tay, không cố ý gợi tình nhưng cũng khá trần trụi. Có đoạn đọc như đọc truyện 18+.

Được cái là truyện kết thúc phần nào có hậu, có người chết những cũng có người được hạnh phúc.

Mình đọc thấy cũng theo được hết tới cuối, nhưng không cảm giác được sức hút hay tác động mãnh liệt gì.

Link mua sách: Shopee
Link tới các review khác của blog: Review

Các nhận xét khác:

Nguồn: https://tiki.vn/quan-ruou-pho-hue-p349554.html


Hãy để lại lời nhắn cho mình nhé!