“Hạt dẻ nướng trên ngọn lửa ngoài trời, Sương muối kẹp vào mũi bạn, Những bài hát mừng Giáng Sinh được hát bởi một dàn đồng ca, Và mọi người ăn mặc kín đáo cứ…
– Hừm… – Kiều Anh nằm bệt xuống bàn thở dài. – Vài ngày nữa là Giáng Sinh rồi, thấy lười quá. Khánh An mỉm cười nhấp ly nước ngọt. Quán bar của trường thường…
Ba năm trước. Thứ bảy. Mười giờ ba mươi phút sáng. Tại một thị trấn hẻo lánh ven biển. Bầu trời xám xịt, mây đen giăng phủ khắp nơi báo hiệu một trận mưa lớn…
Trời dần dần chuyển lạnh. Cơn gió đông buốt giá liên tục ùa về, thổi tung những nhánh cây khẳng khiu trụi lá trơ trọi trên nền trời đen kịt. Nhưng điều này cũng có…
Hai mươi lăm năm về trước. Một ngày mưa phùn. Dưới chiếc ô đen bị phủ kín bởi những giọt nước mưa mùa đông lạnh buốt, người mẹ với mái tóc đen dài buộc gọn…
Con phố nhỏ có cả thảy hai mươi hai ngôi nhà ngói đỏ. Không giống với các khu vực đô thị mới được quy hoạch chặt chẽ kỹ càng, mỗi căn nhà trong khu phố…
Khánh An đi đi lại lại ở hành lang, liên tục ngó đồng hồ rồi nhìn chằm chằm vào cửa. “7 giờ 30 phút. Giờ này đáng lẽ anh phải về tới nhà rồi chứ.”…
Mất trí nhớ không phải lúc nào cũng là một điều không tốt, đặc biệt là khi trí nhớ đó gắn liền với cái chuyện điên điên khùng khùng đáng xấu hổ mà nếu nhớ…
Sau chuyện xảy ra sáng nay, Khánh An dành cả ngày suy nghĩ trăn trở về điều anh nói. “Hãy quên đi quá khứ, cùng nhau làm lại từ đầu nhé.” Cô rất băn khoăn. …
Là mơ hay là… thật? Khánh An vội lắc đầu xua đi ý nghĩ thoáng qua. Làm sao có thể là thật được. Vậy hẳn là nằm mơ. Cô bất giác đưa tay chạm vào…