Trò chuyện đêm khuya
1. Tối nằm ôm nhau nói chuyện.
Mình: “Khiếp, kinh quá! Sao anh bắn nước bọt vào em?!”
Chồng: “Ý em là “một nụ hôn vừa bị lạc lối” ấy hả?” (“Do you mean “a kiss has gone astray”?”)
Mình: “…”
2. Vẫn nằm ôm nhau, chồng chốc chốc quay sang hun.
Chợt hun một cái lên… mũi mình.
Mình: “Khiếp! Sao nụ hôn của anh ướt thế?!”
Chồng: “Ờ, được rồi. Để anh lấy nó lại.”, nói rồi quay sang hun lên đúng chỗ cũ một cái nữa, lần này mím môi hết sức để không bị… ướt át.
Mình (tiếp tục cằn nhằn): “Kinh quá. Toàn nước bọt. Bây giờ thì em hôi rình.”
Chồng: “Em yên tâm, vụ này thì em an toàn. Anh hôn lên sống mũi em mà, nên em sẽ không ngửi được đâu.” (–> ặc ặc ặc… cái lý luận)
Mình: “Nhưng mà người khác có thể ngửi được.”
Chồng trợn mắt: “Hả?! Đứa nào?!”, lập tức đưa mũi lại gần hít hít ngửi ngửi, vừa hít ngửi vừa la lối: “Đứa nào mà lại dám ngửi em gần như thế này hả?!”
=> Còn đứa nào ngoài anh. Đúng là vừa ăn cướp vừa la làng.
3. Đi vệ sinh về.
Mình: “Anh! Em vừa đi ra một tí mà anh chiếm hơn nửa cái giường là thế nào?”
Chồng: “Bởi vì anh muốn lại gần để ôm em. Nếu mà anh nằm ở phía bên của anh, thì sẽ có một khoảng trống lớn giữa hai đứa thế này này.” (Đoạn này vừa nói vừa giang tay đo giường làm mẫu).
Mình (nhăn nhó): “Sáng nào ngủ dậy em cũng bị ép chặt cứng, cả anh và Anna đều nằm sát sàn sạt, rồi đều há mồm thở vào mặt em. Kinh chết đi được!”
Chồng: “Không phải rất tốt sao?”
Mình: “Hả?”
Chồng: “Vì chứng tỏ cả anh và Anna đều rất yêu em. Đấy người ta gọi là bị kẹp trong “bánh mì tình yêu”.”
Mình: O_O => thẳng tay ủn ngay ra phía bên kia => Yêu đương gì thì cũng cần một chỗ để… thở.
4. Mình: “Em nghĩ gần đây anh không yêu em thì phải.”
Chồng: “Em nói vậy là sao?”
Mình: “Gần đây anh chẳng mấy khi làm cái gì đặc sắc cho em.”
Chồng trợn mắt: “Cái gì?! Em không thấy vườn hồng nhà mình sao? Nếu em không nói em thích vườn hoa hồng thì anh đã không bỏ công trồng trọt như vậy.”
Chả là có lần mình ngẫu hứng bảo giấc mơ của mình là có một vườn hoa hồng. Một ngày đông lạnh trời, có người liền kéo mình đi mua cây. Về tới nơi thì đã thấy ngoài vườn có đá rải, có viền dựng, có bạt giăng. Xem ra đã có sự chuẩn bị một thời gian. Làm hì hục một ngày trời cũng có được một khu vườn con con với 6 cái cây. Hi vọng một vài năm nữa sẽ bắt đầu trổ bông.
“Em có biết là anh đã phải khuân tới 18 bao đá để rải nền, mỗi bao đá là 20 ký, tổng cộng là bao nhiêu nhỉ? (lẩm bẩm tính nhẩm) 18 nhân 20 là 360 ký. Tức là bằng bê 6 con người rồi…” (vẫn thao thao bất tuyệt kể công).
“Anh à,” Mình cười hi hí bảo: “Em đổi ý rồi. Em thích hoa hướng dương, giống cái nhà hàng xóm ấy.” 😂
Chồng: O_O, xong cù mình lấy cù để.
Mà mình đùa thui chứ gì mình cũng thích. Nhưng cố gắng sau này vườn hoa hồng nhà mình sẽ vượt lên mấy bông hoa hướng dương nữa.
🐐
Vợ chồng bạn nói chuyện dễ thương quá đi mất mình đang tan chảy
He he mình cảm ơn bạn ghé qua blog mình nhé ❤️