Viết thư cho chồng

Mình bắt đầu viết thư tay cho chồng mình từ cách đây ba năm. Năm đó là dịp sinh nhật chồng. Vì muốn làm cái gì đó đặc biệt hơn một chút mà đi lượn khắp các cửa hàng văn hoá phẩm quanh chỗ làm tìm giấy viết thư. Đi bộ mỏi chân gần cả tiếng đồng hồ cuối cùng cũng tìm được một cửa hàng nhỏ xinh ở góc phố có bán loại giấy nền hơi ngả vàng cũ cũ có chút hoài cổ.

Năm đó tưởng viết xong một lá thư là sẽ quẳng tập giấy vào một xó. Ai dè sau này năm nào cũng viết một vài lá thư, dịp Valentine, dịp sinh nhật chồng, dịp kỷ niệm ngày cưới…

Kể ra thì cũng hơi xấu hổ nhưng lý do chính thường là nhưng dịp này thường rơi vào những lúc mình bận việc nhất, nên hoặc là quên khuấy mất, hoặc không có thời gian để đi mua thiệp mua quà. Khổ thân anh chồng, chưa một lần nào quên quà quên thiệp quên hoa cho vợ, còn bản thân mình thì có năm sinh nhật không được tặng quà 😢.

Vào những dịp như thế, có lúc nửa đêm muộn khi chồng đã đi ngủ rồi, mình mới về tới nhà. Quẳng mấy đồ áo khoác cặp táp sang một bên, mình lục lọi hộp đồ nghề, xé ra một trang giấy cầm cây bút ngồi xuống bàn. Suy nghĩ miên man tới anh chồng đang nằm ngủ khò khò ở tầng trên rồi hồi tưởng lại quãng thời gian đã qua. Mình sẽ nhớ lại những khoảng thời gian hai vợ chồng ở bên nhau, những lúc vui vẻ cũng như những lúc khó khăn, những lúc ngập tiếng cười cũng như những lúc nhuốm màu nước mắt… Và lần nào cũng như lần nào những cảm xúc trìu mến và biết ơn nhanh chóng ngập tràn trong lòng, và những dòng chữ cứ thế tuôn ra nhịp nhàng đều đặn.

Chồng mình đã từng bảo mình rằng: “Quà em không cần tặng, thiệp em cũng chẳng cần mua. Em cũng biết anh không phải là người ham hố quà thiệp gì. Chỉ cần xé một mẩu giấy viết cho anh vài dòng là được rồi.” Người ta đã nói thế thì mình biết người ta trân trọng những dòng chữ xiên xẹo của mình thế nào. Tuy nhiên mình không phải là người “vài dòng” mà lần nào cũng phải theo trang, cứ đặt bút xuống là mênh mông biển từ. Cũng có một vài lần biển từ còn trộn lẫn thêm một vài giọt nước mắt vì… yêu quá, vì… thương quá.

Sau lá thư đợt Valentine vừa rồi, nhìn lại cả chặng đường viết thư trong những năm qua, mình chợt thấy có cái gì đó thật đặc biệt. (Không hiểu sao trong đầu lại nghĩ tới bài hát “Gửi anh xa nhớ” của Bích Phương.) Vậy là mình quyết định, từ giờ trở đi không mua thiệp nữa mà sẽ chỉ viết thư tay.

Khi mình tuyên bố với người ta: “Thật không may cho anh từ giờ trở đi em sẽ không bao giờ mua thiệp cho anh nữa, mà sẽ chỉ viết thư thôi.” Người ta liền bẽn lẽn trả lời: “Phải nói là thật không may cho em là từ giờ trở đi anh vẫn phải mua thiệp.”

Mình bật cười. Cũng phải thôi, đây vốn là anh chàng đã tự nhận là người không nhiều chữ, thậm chí cả cuộc đời anh ta cũng có thể gói gọn trong hai câu. Thực ra thì từ lúc quen mình, người ta đã tiến bộ nhiều rồi, từ người đàn ông ngắn gọn viết thiệp một dòng, giờ cũng đã cố gắng trở thành người đàn ông bày tỏ ít nhất mười dòng.

Tới thời điểm bây giờ thiệp và thư hai người trao nhau trong suốt chín năm qua đã chất thành một thùng đầy gần bung nắp. Vậy mà năm nào cũng như năm nào cả hai vẫn đều đặn đút thêm vào.

Ngẫm nghĩ lại thì cuộc sống của mình suốt chín năm nay vẫn luôn là như vậy. Giây phút trao nhau những dòng chữ ngả nghiêng có giá trị gấp ngàn lần những thứ hoa quà xa xỉ. Những giây phút đời thường bình dị hàng ngày mới là những giây phút đọng thật sâu thật lâu.

❤️

—-

P/S: Không biết có ai tò mò về hai cái câu gói gọn cuộc đời của anh ta không.
Anh ta bảo thế này:
“Tôi sinh ra và tôi lớn lên. Tôi gặp Ngân và cuộc sống của tôi hạnh phúc mãi mãi về sau.” 😂

👉Link tới bài “Gửi anh xa nhớ” của Bích Phương: https://youtu.be/sbfks7HdRoE
👉Link tới giới thiệu về mình cho bạn đọc mới của blog: https://www.chuyencuangan.com/gioi-thieu/
👉 Link mua truyện “Dấu yêu Cambridge” về tình yêu tình bạn tại trường Cambridge nơi mình từng theo học: Tiki | Shopee 1 | Shopee 2

2 Replies to “Viết thư cho chồng”

Hãy để lại lời nhắn cho mình nhé!