Yên tâm đi ngủ
Tối hôm qua, chồng mệt 10h đi ngủ trước. 10h thì sớm quá nên tôi nằm lướt facebook và viết blog. Vì bị kẹp giữa chồng và con, diện tích không đủ nên phải nằm nghiêng. Được một lúc thì tay tê rần, nên tôi ngồi dậy cho nó dễ đường viết lách.
Đang loay hoay viết trong bóng tối thì bỗng dưng cánh tay ấm áp quen thuộc nhẹ nhàng ôm lấy tôi từ phía đằng sau. Anh kéo tôi nằm xuống trong lòng anh. Tôi vẫn nghe thấy hơi thở anh nhịp nhàng bên tai.
Tôi khẽ mỉm cười. Tôi biết là anh thức giấc không thấy tôi ở bên nên lần mò tìm tôi.
Tôi thì thầm hỏi anh: “Anh yêu em không?”
Anh trả lời giọng vẫn ngái ngủ: “Có, anh rất yêu em.”
Tôi quay người lại đưa tay lên má anh: “Yêu em bao nhiêu?”
Anh ôm tôi chặt hơn: “Rất rất rất nhiều…”
Tôi ôm anh và đặt lên môi anh một nụ hôn.
Giờ đã yên tâm có vợ trong vòng tay mình, chỉ một phút sau anh lại tiếp tục thở đều đều và ngáy khò khò…