Bạn ấy…

1. Hôm thứ 6 mình đi làm bên tỉnh về muộn, đã thế lại còn mắt nhắm mắt mở ngồi lên nhầm tàu đi tận cái phương nảo phương nào, mất thêm một tiếng hơn đồng hồ nữa để tìm đường về nhà. Được cái, trên tàu xe được dịp thưởng thức nhạc Việt: Hương Tràm, Hoàng Sơn Soobin, Tiên Cookies, Sơn Tùng, Hari Won… vân vân và mây mây… Dạo này phải công nhận các bạn trẻ làm video hay ghê, đóng sâu mà hát cũng rất là mượt mà đắm đuối. Nghe mãi không biết chán. 

Đang nhắm mắt thả hồn theo âm nhạc thì bạn chồng gọi. Bạn ấy hỏi han em đang ở đâu làm gì và thông báo là hai ba con bạn ấy đang trên đường đi đón mình. Cũng chính nhờ bạn ấy mà mình mới nhận ra đang ngồi nhầm tàu. Ngại quá! Làm bạn ấy làm một chuyến đi đón hụt, phải lóc cóc đẩy con ra về.

Đón người không được thì bạn ấy bầu bạn với mình qua máy điện thoại. Hàn huyên luyên thuyên một hồi, bạn ấy hỏi mình: “Em có muốn nói về chuyện hồi chiều em nhắn tin cho anh không?”

Mình phải ngớ người ra một vài giây thì mới ngộ ra bạn ấy nói về chuyện gì. Chả là hồi chiều mình nhắn tin bảo: “Hôm nay em có một cảm giác rất lạ. Tối về em sẽ kể với anh.” Nhắn xong ngồi ngẩn ngơ một hồi cũng quên béng mất.

Bạn ấy hỏi là thế, nhưng mình vừa kể được một câu thì bạn ấy bỗng chen ngang. Giọng bạn từ tốn: “Mà thôi… Để đợi về nhà hẵng kể cho anh nghe. Anh sợ đi tàu xe ồn ào, đường dây lúc được lúc mất, anh sẽ không nghe được hết. Anh không muốn bỏ thiếu những chi tiết quan trọng…”

Nghe bạn chồng nói câu này, một cảm giác rất dịu dàng trìu mến, rất đằm thắm nhẹ nhàng, len lỏi thấm dần vào tim mình. 

Đã 6 năm mà vẫn giống hệt như lần đầu mình gặp mặt bạn ấy, một con người luôn để tâm đến từng lời nói, từng suy nghĩ, từng cảm xúc của mình. Bạn ấy luôn khiến mình cảm thấy được nâng niu trân trọng, được lắng nghe, được thấu hiểu. Bạn ấy sẽ ngồi ngay ngắn để nghe mình nói, sẽ suy nghĩ để hiểu cách nhìn nhận của mình, sẽ bộc bạch những dòng suy nghĩ của bạn ấy. Từ chuyện to tới chuyện nhỏ, từ chuyện sâu sắc tới chuyện vặt vãnh, không có một thứ gì mình nói mà bạn ấy cho là vớ vẩn không quan trọng. Không có bao giờ mà bạn ấy không đặt bản thân vào vị trí của mình để hiểu mình rõ hơn. 

2. Bạn ấy không chỉ biết lắng nghe lúc mình cần tâm sự, mà bạn ấy luôn dành thời gian và tâm trí trọn vẹn cho mình và bạn bé. 

Sáng thứ bảy, mình được dịp ngủ nướng hơn mọi ngày. Bạn bé dậy từ 6 rưỡi sáng đã được bạn chồng đón xuống nhà chơi. Hơn 8 giờ mình vác xác xuống thì thấy bạn chồng vừa chơi với con, vừa nướng bánh, thi thoảng lại chạy ra chạy vào cặm cụi bấm bấm cái gì đó ở máy tính.

Mình đang ngái ngủ cũng chẳng để ý nhiều, bước vào phòng khách thả người ngồi phịch xuống ghế sofa. Bỗng nhiên bạn chồng ngước nhìn mình, giọng đầy phân trần: “Không phải là anh cố ý bất lịch sự đâu mà là anh có chút việc ở công ty phải làm nhanh một chút. Mất có năm phút thôi là xong rồi…”

Nghĩ thế nào bạn ấy lại nói tiếp: “Mà đúng là anh bất lịch sự thật… nhưng mà ít nhất anh nói thế, để cho em biết là anh không có xem báo hay nghịch ngợm lung tung cái gì đấy trên máy tính…”

À, hoá ra bạn ấy đang giải thích cho việc bạn ấy dùng máy tính, thay vì ngồi bên cạnh mình trò chuyện. 

Bạn ấy nói thế bỗng khiến mình nhận ra hiếm khi nào thấy bạn ấy dùng máy tính hay điện thoại khi ở bên mình hay khi chơi với con. Phải nói đúng là nếu không bận việc nhà nấu ăn rửa bát phơi quần áo cắt cỏ, thì bạn ấy luôn một mực toàn tâm toàn ý với hai mẹ con mình, không để những thứ khác làm xao nhãng. 

Mà cảm giác như bạn ấy đúng là tìm được niềm vui bất tận từ mình và con, đến mức mà như thể là bị nghiện nặng hai mẹ con mình ấy. 

Cứ khi nào mình có dịp ngủ nướng hay lướt facebook trong khi bạn ấy đưa con đi dạo thì mình thích lắm, nhưng bạn ấy thì hoàn toàn ngược lại.

Một lần bạn ấy có việc phải ra ngoài. Hôm ấy bạn ấy hơi ốm. Mình đưa con đi dạo rồi nhắn tin bảo bạn ấy: “Anh về tới nhà thì cứ nghỉ ngơi. Em cho con đi ra công viên để anh có thời gian nghỉ ngơi nhé.”

Ai dè chưa bao lâu thì đã thấy bạn ấy lò dò chạy ra tìm mình. Bạn ấy bảo: “Không có hai mẹ con anh buồn lắm. Để anh đi cùng hai mẹ con.”

Thế đấy đến lúc ốm bạn ấy cũng không muốn rời hai cái con người suốt ngày hoạnh hoẹ nhiễu sự này.

3. Bạn ấy cũng là một người rất thích hỏi. Chuyện gì bạn ấy cũng muốn hỏi, chuyện gì bạn ấy cũng muốn biết.

Câu bạn ấy hay hỏi mình nhất là: “Em cảm thấy như thế nào?” (“How do you feel?”)

Từ “cảm thấy” ở đây không giống như cách người Việt mình hay hỏi về suy nghĩ, mà là hỏi về cảm xúc, cảm giác. 

Thường khi bạn nhận thấy một dấu hiệu nào đó trên khuôn mặt mình có hơi chút bất bình thường, bạn sẽ ngay lập tức hỏi: “Em cảm thấy thế nào?”

Nhưng ngay kể cả khi nắm tay cùng nhau đi bộ trên đường, bạn ấy cũng sẽ quay sang hỏi mình: “Em cảm thấy thế nào?”

Một câu hỏi khác bạn ấy hay hỏi là: “Em viết gì thế?” Đó là khi bạn ấy biết mình vừa viết blog. 

Mình mà trả lời qua quýt: “Viết về cảm nghĩ của em… Viết về chúng ta…” Kiểu gì bạn ấy cũng hỏi thêm: “Thế cụ thể là gì?”

Một lần, mình hoạnh hoẹ bạn ấy: “Sao suốt ngày anh hỏi em viết gì, làm gì thế?”

Bạn ấy mỉm cười trả lời: “Anh muốn biết suy nghĩ cảm xúc của em, về những thứ em làm…” Rồi kéo tay mình ôm quanh người bạn: “… vì anh yêu em…” ❤️

Chú thích ảnh:

Một ngày đẹp trời nhân có bố mẹ chồng sang trông cháu hộ, sáng sớm bạn ấy thủ thỉ vào tai mình: “Dậy đi công chúa, hôm nay anh sẽ làm người phục vụ cho em.”

Vậy là bạn ấy… tắm cho mình, gội đầu cho mình, và trọn gói dịch vụ sấy tóc. 😂

Mà lúc tắm bạn ấy làm mình buồn cười ghê. Bình thường khi hai vợ chồng tắm cùng nhau hay thay phiên kỳ cọ cho nhau. Lần này bạn ấy chỉ đổ xà phòng vào tay bạn ấy để kỳ cọ cho mình, chứ không đổ xà phòng vào tay mình để kỳ cọ cho bạn ấy.

Mình thắc mắc thì bạn ấy thật thà trả lời: “Để công chúa tắm cho anh hầu thì kỳ quá…” –> Không ngờ bạn ấy nghiêm túc dữ vậy. 😂😂😂 Cuối cùng thì “công chúa” này vẫn kỳ cọ cho “anh hầu”. 

À, mà sáng hôm đấy lời cầu hôn của bạn ấy cũng theo “chủ đề”. Bạn ấy bảo: “Công chúa, cưới anh đi. Để anh được hầu hạ em suốt đời.” 😂

0 Replies to “Bạn ấy…”

  1. Lúc nào chị cũng vui & ấm lòng khi đọc chuyện của em & anh Simon hết 🙂

Hãy để lại lời nhắn cho mình nhé!