Bạn thân

Hôm nay thằng bạn tới nhà chơi. Tính ra quen nó cũng được 14 năm rồi, còn lâu hơn cả chồng mình.

Mình lớn lên trong một môi trường nhiều nữ, cấp hai học chuyên Văn, cấp ba học chuyên Anh, lớp lèo tèo vài mống con trai. Đọc truyện thấy người ta nói tới bạn thân khác giới, đọc cho biết vậy thôi chứ chẳng bao giờ nghĩ nó liên quan tới mình.

Thế rồi bước chân vào đại học, từ đâu chui ra cái cậu này. Lúc đầu thấy mình đầu to mắt cận có vẻ hiểu bài nên nấn ná làm quen. Sau thì rủ đi dạo, nói chuyện về người ngoài hành tinh xâm lấn trái đất, và kế hoạch làm bá chủ thế giới 🤣. Thi thoảng nửa đêm nửa hôm ngồi thư viện làm bài toét cả mắt rồi thì rủ nhau đi ăn pizza. (Không biết bạn đọc “Dấu yêu Cambridge” có thấy nhân vật nào quen quen không).

Thực ra lúc học đại học, dù mình vui vẻ hoà đồng, lại không phải là người dễ mở lòng thân thiết suồng sã quá với ai. Mình chẳng bao giờ nhận ai là bạn thân, vì biết đâu người ta chẳng thấy thân với mình. Thế nhưng mà cái cậu này, cứ mở miệng ra là: “Mày là bạn thân nhất của tao”. Tính tình cậu thích bông đùa, câu thật câu giả, nên mình cũng chả biết thật giả thế nào.

Nhưng thân hay không thân thì vẫn là bạn. Ra trường dù ở khác nơi, vẫn thi thoảng nhảy lên tàu gặp gỡ nhau. Sau này mình lấy chồng có con chuyển nhà ra ngoại ô, hoá ra lại thành gần, một hai tháng gặp nhau chừng một hai lần. Cứ thế quay đi quẩn lại thấm thoắt 14 năm.

Hôm nay, lịch trình như thường lệ, mình, chồng, con gái, thằng bạn, đi ăn trưa, ăn kem, uống trà sữa, rồi kéo nhau về nhà chơi. Bốn người nói chuyện, chơi mấy trò board game linh tinh, chơi đá bóng, chơi trốn tìm, nhảy loi choi, ăn bim bim, cười sằng sặc…

Hai đứa cùng nhau than về công việc, mình chuyển việc bận rộn, nó cũng đang muốn lên chức rất bận rộn. Mình bảo mình sắp đi Tây Ban Nha chơi, nó bảo nó cũng vừa mới đi công tác New York về (lần này còn rinh về thêm cô bạn gái). Mình hỏi thăm về bố mẹ chị nó, nó hỏi thăm về bố mẹ và hai em gái mình…

Ngồi nói luyên thuyên một hồi, nói về chuyện về Việt Nam chơi, nó quay ra hỏi: “Ngân, hỏi thật, mày nghĩ bố mẹ mày quý tao hay quý Simon nhiều hơn?” Không quên đá mắt nhìn qua anh chồng mình một cái.

Cả mình và chồng đều bật cười ha hả…

Quả thật là nó đã cùng mình về Việt Nam chơi trước cả chồng mình. Nó vẫn còn nhớ món gà kho mẹ mình làm cho nó ăn. Nó biết em gái mình với cái tên Việt Nam. Giờ thi thoảng mình bảo Ellen thế này, Ellen thế kia, nó lại trợn mắt “Hồng chứ! Sao lại là Ellen?” 😆

Giờ nó nói chuyện với chồng mình còn nhiều hơn cả với mình. Nó chơi với con gái mình không khác gì hai người bạn luôn.

Mình, chồng và con gái đã qua nhà chơi đi dạo cùng bố mẹ nó, cũng đã đi dự đám cưới chị nó, và suốt năm tháng nghe nó kể về mấy cái chuyện hẹn hò.

Hai tuần nữa, bạn gái nó từ Mỹ sang. Nó bảo sẽ đưa tới cho mọi người làm quen nhau.

Hôm nay, khi nó qua nhà, tầm chiều mình mệt quá (vì dạo này bận việc ngủ không ngon), liền kéo chăn nhắm mắt nằm bẹp xuống thảm phòng khách, mặc cho nó chạy quanh nhà chơi bịt mắt trốn tìm cùng anh chồng và cô con gái.

Thi thoảng mở mắt, thấy hai người đàn ông U40, khi thì chui dưới gầm bàn, khi thì trốn sau tấm rèm, lúc ló đầu sau cánh cửa… Cô nhóc con 6 tuổi hi hửng chạy quanh nhà cười giòn tan…

Mỉm cười, mình nghĩ…

Nó, đích thực là một thằng bạn thân.

🌻

——

P/S ảnh: đây là cậu bạn cao nghều đứng trong góc nhà, úp mặt vào tường, đếm từ 1 tới 20 để hai người kia đi trốn 😂

👉 Link bài viết trước kể về việc đi dự đám cưới chị gái bạn (phần viết về bạn ở cuối bài).
👉 Link tới giới thiệu về mình cho bạn đọc mới của blog.
👉 Link tới Instagram của mình.
👉 Link mua truyện “Dấu yêu Cambridge” của mình về tình yêu tình bạn tại trường Cambridge nơi mình từng theo học: Tiki | Shopee 1 | shopee 2

Hãy để lại lời nhắn cho mình nhé!