Đổi cơ thể [Swap bodies]
Như thường lệ, chúng tôi nằm nói chuyện trước khi đi ngủ. Anh hỏi tôi: ‘Nếu mình có thể đổi cơ thể với một người nào đó trong một ngày, em sẽ chọn ai để đổi cơ thể với?’
Tôi suy nghĩ một lúc rồi nói: ‘Câu hỏi này hơi khó. Thỉnh thoảng em nghĩ là nếu mà có rất nhiều tiền để tiêu mà không phải lo nghĩ gì thì cũng tốt. Nhưng khi mà nghĩ về cái câu hỏi này thì em nhận ra em không muốn đổi cơ thể với một người giàu có. Bởi vì tiền không phải là thứ em thực sự muốn hay là thứ em vẫn mơ tưởng. Những thứ khác cũng vậy: nổi tiếng, quyền lực, diện mạo…’
Tôi quay ra hỏi anh: ‘Còn anh thì sao?’
Anh trả lời không cần suy nghĩ: ‘Em!’
‘Tại sao?’ – Tôi nhìn anh tò mò.
‘Anh muốn biết sống một ngày như em nó như thế nào.’
‘Tại sao?’ – Tôi mỉm cười, ôm anh thật chặt, tiếp tục hỏi.
‘Vì anh muốn hiểu em hơn.’ – Anh trả lời.
Tôi cười khúc khích: ‘Đúng vậy nhỉ. Em cũng muốn nhìn thấy cái mà anh nhìn thấy hàng ngày, công ti của anh, đồng nghiệp của anh… Nhưng mà có khi anh sẽ mất việc ấy vì em chẳng biết làm việc của anh.’
Anh cũng cười: ‘Anh nghĩ là em sẽ ổn thôi. Anh sẽ nói được tiếng Việt trong một ngày, chắc phải vui lắm.’, rồi anh quay sang tôi: ‘Mà em sẽ thử đứng tè chứ?’
Tôi cười lớn: ‘Không, sao em phải thử. Em chẳng có một hứng thú nào về cái việc ấy.’
‘Thế em sẽ làm gì trong cơ thể anh?’
Tôi nói trước khi tôi kịp nghĩ: ‘Em sẽ chào Mandy, bắt tay cô ấy và tặng cô ấy kẹo sô-cô-la.’ Mandy là một đồng nghiệp mà anh không thích lắm. Vì cái tính cạnh tranh và không thích làm việc với người khác mà cô ấy thỉnh thoảng làm anh rất bực mình.
‘Tại sao?’ – Anh hỏi tôi.
‘Bởi vì em muốn cuộc sống nó dễ thở hơn cho anh.’ Tôi nhận ra cái mà tôi muốn nhất cho công việc của anh không phải là lương bổng cao hay được thăng chức, mà là anh được vui vẻ và thích thú với công việc của mình.
Anh mỉm cười và ôm tôi: ‘Cám ơn em. Em thật ngọt ngào quá.’ Tôi nhoẻn cười và dựa đầu vào ngực anh.
—
www.facebook.com/chuyencuangan/
***
[English version]
As usual we lay chatting before bedtime. He asked me: ‘If you could swap your body with someone for a day, who would you choose to swap with?’
I thought about it for a bit, then said: ‘It is a very difficult question. Sometimes I think it would be nice to have lots of money to spend on things without worrying. But thinking about this question, I realise I wouldn’t want to swap my body with a rich person. Because money isn’t what I really really want or what I dream of. The same for all other things like fame, power, appearance etc.’
I turned to him: ‘How about you?’
He answered without thinking: ‘You!’
‘Why?’ – I looked at him curiously.
‘I want to know what it is like to be you.’
‘Why?’ – I smiled, hugged him tightly and continued to ask him.
‘Because I want to understand you more.’ – He replied.
I giggled: ‘That’s true. I would love to see what you see everyday, your company, your colleagues… But you might lose your job though, because I don’t know what to do with your work.’
He also giggled: ‘I’m sure you would be fine. It would be fun for me to be able to speak Vietnamese for a day.’ Then he turned to me: ‘Would you try to pee standing in my body?’
I laughed: ‘No. Why would I? I have no curiosity whatsoever about it.’
‘What would you want to do with my body then?’
I spoke before I even thought: ‘I will say ‘hi’ to Mandy, shake hands with her and give her some chocolates.’ Mandy is a colleague whom he doesn’t get on very well at work, and she made him frustrated sometimes.
‘Why?’ – He asked me.
‘Because I want life to be easy for you.’ I realise what I want the most for him at work is neither promotion nor high salary, but that he would be happy and enjoy his work.
He smiled and hugged me: ‘Thanks love. That’s very sweet of you.’ I grinned and gently leaned my head on his chest.
***