Đóng gói vài vali và đi
1. Nhà mình hiện đang đi nghỉ giữa kỳ tại vùng Cornwall của Anh Quốc.
Bình thường vào tháng 10 nhà mình hay thích đi nghỉ ở phía Nam châu Âu, ví dụ như các nước Ý, Tây Ban Nha hay Hy Lạp, vì nắng nhiều mà không quá nóng. Tuy nhiên vì năm nay dịch Covid, để đảm bảm bảo cách ly an toàn, kỳ nghỉ nào, nhà mình cũng lái xe ô tô rong ruổi trên những tuyến đường khám phá Anh Quốc.
Mình phải thừa nhận càng đi nhiều càng thấy nước Anh thật đẹp. Gần như ở bất cứ nơi nào cũng có dấu tích của lịch sử, cũng có những ngôi làng cổ đẹp như truyện cổ tích, cũng có những quán cà phê quán ăn địa phương xinh đẹp mà một khi đã đặt chân ghé thăm thì sẽ không thể nào quên được cái vẻ vừa nên thơ vừa lịch lãm rất Anh Quốc ấy.
Ngay cả những hôm mưa tầm tã như hôm nay, lái xe trong màn mưa mù tới một thị trấn biển, chạy vội vã vào một quán ăn gần nhất để thử mùi vị mặn mà của đồ ăn biển, rồi cầm dù gạt mưa tìm một quán cà phê trong con hẻm nhỏ, thưởng thức ly Latte ngọt ngào vị sữa và miếng bánh ga-tô mềm ẩm xốp do quán tự làm… Vẫn rất đầy đủ rất thỏa mãn, về mọi khía cạnh, cả cảm quan, cả giác quan.
Mỗi lần rong ruổi trên đường như thế này, trong lòng mình lại sống dậy cái khao khát muốn chuyển tải cái đẹp trước mắt thành ngôn từ, muốn chia sẻ cho mọi người biết cái cảm giác rộn ràng rạo rực khi được đặt chân tới một vùng đất mới, một chân trời mới, cái cảm giác được mở mắt, được mở rộng thế giới của mình.
2. Ở cái tuổi này, mình không còn “xách ba lô lên và đi”, mà phải là “đóng gói vài va li và đi”.
Ai có con nhỏ rồi thì cũng sẽ hiểu, không chỉ đơn thuần mang chút quần áo là xong, mà còn đồ chơi, sách truyện giải trí, xe đạp… Ai mà có con nhỏ nữa thì còn thêm xe đẩy, ghế ăn dặm, máy hút sữa, máy khử trùng đồ cho bé, vân vân và vân vân…
Mỗi giai đoạn lại có cái hay riêng của nó. Giai đoạn “xách ba lô” có cái sự hừng hực khí thế của tuổi trẻ, có chút bất cần đời, không quan trọng chuyện ngủ ở đâu, ăn ở đâu, cái quan trọng nhất là khám phá chân trời mới. Còn giai đoạn “đóng gói va li” này, không thể bất cần đời như vậy. Ngủ ở đâu rất quan trọng, ăn ở đâu cần để ý, chọn làm hay thăm thú cái gì cũng phải cân nhắc thêm một chút.
Vì bây giờ đã mang thêm một trọng trách lớn lao, trọng trách của người cha người mẹ.
Giờ không phải chỉ đi để sướng cho bản thân mình, mà còn phải suy nghĩ cho nhu cầu của đứa con nhỏ.
Giờ không phải chỉ khám phá thế giới cho bản thân mình, mà đi để chỉ cho đứa con của mình thấy sự mênh mang rộng lớn của thế giới ngoài kia, để bước đầu truyền cho nó cái cảm hứng bất tận với việc đi và khám phá.
3. Vì thế khi đi, mình…
Luôn không ngừng chỉ cho nó thấy những kỳ quan trước mắt.
“Con thấy không, sóng biển đánh thật là mạnh mẽ làm sao.”
“Con thấy không, những ngôi nhà này đã có lịch sử hàng trăm năm rồi.”
“Con biết không, đây là nơi Francis Drake chỉ huy hạm đội Anh chống lại hạm đội Tây Ban Nha năm 1588.”
Cũng để cho nó tự mình khám phá thế giới ngoài kia.
“Con có muốn cởi giày xuống kia để nghịch nước không?”
“Con có muốn cho các bạn cừu ăn không?”
“Nhìn kìa đẹp quá đi thôi, con có muốn dùng máy ảnh của mình không?”
Đến mỗi buổi tối thì cùng nhau ngồi ghi và vẽ lại xuống những mảnh giấy sặc sỡ màu sắc nhật ký du lịch của ngày.
“Hôm nay ba, mẹ và con cùng nhau đi ra biển. Mưa to và sóng đánh rất mạnh.”
“Đây là hình con vẽ mưa, đây là hình con vẽ biển, và ba cái chấm này là ba người nhà mình.”
Đến tối muộn bên giường ngủ thì là lúc thì thầm ôn lại.
“Ngày hôm nay đi chơi nhiều vậy, con thích nhất là cái gì?”
“Vì sao con lại thích cái đó nhất vậy?”
Và cứ như thế con sẽ dần dần lớn lên, không chỉ có trong mình tình yêu cho việc khám phá, mà còn đầy ắp trong tim những hồi ức ấm áp tươi đẹp về những ngày ấu thơ.
❤️
P/S Link:
👉 Link giới thiệu về mình cho những bạn đọc mới của blog: Giới thiệu
👉 Link mua sách “Dấu yêu Cambridge” của mình về truyện tình yêu tình bạn tại trường đại học Cambridge (Anh Quốc) nơi mình từng theo học: Tiki | NXB Kim Đồng | Shopee Miền Nam| Shopee Miền Bắc
👉 Link tới sách trên Goodreads: Goodreads