Lãng mạn kiểu hôn nhân [Romance in the way of marriage]

English translation below

Chúng tôi rất thích lưu giữ kỷ niệm. Tất cả thiệp cho dịp này dịp nọ bưu thiếp gửi từ trước khi cưới chúng tôi đều giữ cả. Ngay cả tin nhắn điện thoại chúng tôi cũng lưu vào máy tính hết. Hôm trước tôi lục lọi ổ cứng tìm được tập tin nhắn cũ lúc tôi và anh.

Đọc những dòng tin nhắn này làm tôi nhớ lại những kỷ niệm hồi mới yêu nhau, rất ngọt ngào, rất lãng mạn. Nào là cùng nhau đi hoà nhạc, cùng nhau đi nhà hàng. Có hoa, có đèn, có nến, anh mặc vét, nàng mặc váy, môi đỏ má hồng. Nào là đi cưỡi ngựa thưởng hoa. Trời xanh, gió mát, cảnh đẹp, lòng người xốn xang.

Người ta nói sau khi cưới nỗi lo cơm áo gạo tiền, rồi bận bịu con cái thường làm mất đi cái lãng mạn của tình yêu thuở ban đầu. Hay nói một cách nặng nề hơn là “Hôn nhân là mồ chôn tình yêu”. 

Đúng là tin nhắn giữa chúng tôi bây giờ thường không còn thắm thiết như hồi đầu, một nhớ, hai thương. Có con rồi ngồi ở nhà xem phim cũng còn khó chứ đừng nói tới nhà hàng hay cưỡi ngựa thưởng hoa. 

Nhưng hôn nhân nó có cái lãng mạn kiểu hôn nhân. 

Nó là những cái ôm, cái hôn thật ngẫu hứng.

Mấy hôm trước, chúng tôi dậy sớm lên đường khởi hành đi thăm bà của anh ở xứ Wales. Hành lý xếp hết lên xe, ngồi vào chỗ thắt dây an toàn, tôi nói chủ yếu là tự hỏi mình:

– Không biết là còn quên gì không? Điện thoại này, ví tiền này, chìa khoá này…  – Tôi sờ túi kiểm kê.

Anh đang lắp cái GPS lên cửa kính, quay ra chu mỏ nhìn tôi. Tôi bật cười, hôn anh cái chụt. Đúng là có quên chưa hôn anh.

Hai đứa tôi rất thích ngẫu hứng chu mỏ đòi một nụ hôn, không cần biết là đang ở đâu, làm gì: đi dạo, nói chuyện, ăn cơm, đọc sách, chơi với con…

Lần khác ăn cơm tối xong, anh đang rửa bát. Tôi ngẫu hứng đến gần ôm anh từ phía sau. Anh rửa bát vẫn cứ rửa, tôi ôm vẫn cứ ôm. Anh chỉ chốc chốc quay lại nhìn tôi mỉm cười. 

Tôi thấy những giây phút ngẫu hứng tình cảm vợ chồng thế này còn làm tôi cảm động nhiều hơn là quà là hoa.

Nó là dòng tin nhắn có pha chút bông đùa mới mẻ.

Tin nhắn chúng tôi thường chỉ quay quanh những chuyện hàng ngày. “Em ngủ dậy rồi, khi nào anh rảnh để em gọi?”, “Anh về qua siêu thị mua giùm em giá đỗ nhé”, hay là “Anh tan làm rồi, đang trên đường về”. Thế nhưng thỉnh thoảng chúng tôi lại cải biến để mới mẻ hơn.

Ví dụ tôi hay gọi anh là “anh yêu”, nhưng cứ dăm ba bữa lại đổi thành “chào ông xã đáng yêu của em” hay là “chào anh đẹp trai”. Anh thì gửi “chào cái bánh dễ thương” thay từ “em yêu” vẫn hay dùng hàng ngày. 

Những tin nhắn anh gửi kết thúc bằng một chuỗi “Ôm, ôm, hôn, hôn” ở cuối luôn làm tôi tủm tỉm cười một mình. Còn tôi thỉnh thoảng vẫn nhắn “gửi anh ngàn nụ hôn”.

Nó là những lời nói yêu thương ngọt ngào.

“Anh yêu em”, “Em yêu anh” là câu nói thường xuyên không thể thiếu trong cuộc đối thoại hàng ngày của chúng tôi. Nói lúc chào nhau buổi sáng, nói lúc chào nhau buổi tối, nói lúc chuẩn bị đi ngủ, nói lúc đang ngồi chơi tán ngẫu, nói lúc đang nấu cơm dọn dẹp…Nó rất đơn giản, rất ngắn gọn nhưng luôn làm tôi cảm thấy thật là ấm áp.

Chúng tôi cũng luôn nói “cám ơn” cho dù có là việc nhỏ nhặt nhất, để người biết được là mình rất biết ơn, trân trọng cái họ làm. Nói “xin lỗi” không dễ dàng, nhưng cũng rất quan trọng. Nó hàn gắn mối quan hệ, biến giận thành thương.

Nó là những giây phút cùng nhau làm những điều thật đơn giản

Chúng tôi mà có cơ hội là luôn cố gắng làm mọi việc cùng nhau, từ những chuyện rất nhỏ nhặt như là đánh răng cho đến những chuyện tốn thời gian hơn như là dọn dẹp lau chùi. Làm cùng nhau, việc có khó khăn tẻ nhạy mấy, cũng thấy dễ dàng thú vị hơn.

Tôi rất thích những buổi sáng cuối tuần cả nhà đến tám, chín giờ vẫn còn nằm nói chuyện trong chăn ấm. Thỉnh thoảng anh lại lên hứng hát các bài hát thiếu nhi. Con gái 10 tháng tuổi cứ lắc người qua lắc người lại hưởng ứng. Anh xúc động lắm. Cuối cùng cũng có người tán thưởng giọng hát vàng của anh. Những giây phút dành thời gian cho nhau đơn giản thế này, tôi thực sự thấy rất lãng mạn.

Nó là những cái lãng mạn tự sáng tác để phù hợp…cân nặng và hoàn cảnh.

Tôi đọc báo thấy chuyện tình lãng mạn, chồng bế vợ trong ngày cưới. Tôi bảo anh:

– Mình không được lãng mạn thế này, chẳng bồng bế gì cả.

Anh đang ngồi đứng dậy quay lưng trước mặt tôi:

– Lúc đấy chưa lãng mạn thì giờ lãng mạn. Em lên lưng anh cõng.

Tôi cười tủm tỉm leo lên lưng anh, để anh cõng tôi từ phòng ăn ra phòng khách. Tôi không cao bằng anh, nhưng mà nặng hơn anh. Anh cõng được cũng là may lắm rồi. Thôi nhà người ta bồng bế, nhà mình cõng vậy. 

Nó là quan tâm tới cảm xúc suy nghĩ của nhau.

Tôi nhớ trước khi tôi nghỉ thai sản Có một hôm vì xì chét của công việc, tôi nhìn khá là căng thẳng mệt mỏi. Tôi bảo anh:

– Em cảm thấy tinh thần rất thấp*.

Anh cầm tay tôi:

– Khổ thân tình yêu của anh. Vậy để nhấc em lên để em cao* hơn nhé.

Nói rồi anh cúi xuống ôm hông tôi nhấc tôi lên. Lúc tôi tụt xuống, anh còn tặng thêm cho tôi một nụ hôn. Đúng là anh luôn có cách lãng mạn riêng của anh để làm tôi vui.

(* Chú thích: Đây có chút chơi chữ trong tiếng Anh. ‘Low’ nghĩa là ‘tâm trạng không tốt’, nhưng cũng có nghĩa khác là ‘thấp’. Vì tôi bảo tôi ‘low’ nên anh nhấc tôi lên để tôi cao hơn.)

Lời kết

Đấy, hôn nhân vẫn có thể lãng mạn. Thậm chí còn có thể cực kỳ lãng mạn, mặc dù không có nến có hoa hay có quà có nhạc. Nó vốn không khó, không tốn tiền, cũng không tốn mấy thời gian và công sức. Nó không phải là nhiệm vụ chỉ của một người. Bất kỳ ai, dù là vợ hay là chồng, đều có thể chủ động lãng mạn. Chỉ cần có chút tâm ý, lửa tình yêu sẽ không bao giờ tắt.

—–

Lời nhắn:

Nếu bạn muốn đọc chuyện của tôi trên facebook, đây là link tới page của tôi:

www.facebook.com/chuyencuangan/

*********

[ENGLISH TRANSLATION]

We like to retain things with memory value. We still keep all the cards from different occasions and postcards from before we married. Even text messages are also copied and kept in the computer too. The other day I checked my hard drive and found a file of old texts from when we first met. 

Those texts really brought back the memories of the new love, full of passion. Such as going to concerts, going to restaurants. Flowers, lights, candles, guy wearing a suit, girl wearing a dress with red lips and pink cheeks. Such as going pony trekking across the Brecon Beacons. Blue sky, cool breeze, beautiful scenery, moving hearts.

It is said that after the wedding, the romance from the early love is often lost because of the worries about food, money and the business with children. More seriously speaking, “marriage is the grave for love”.

It is true that our text messages now are no longer as passionate as when we first loved. With the little one, it is even difficult to watch a movie at home not mentioning going to restaurants or going pony trekking.

However, marriage is romantic in its own way.

It is random kisses and hugs.

A few days ago, we woke up early to start our journey to Wales visiting his granny. After loading the car, I put the seatbelt thinking outloud:

– Don’t know whether we forget anything? Phone, wallet, keys… – I checked my pockets.

He was putting the GPS on the windscreen. Hearing what I said, he turned puckering his lips. I burst into laughing and gave him a kiss. It was true that I forgot to give him a kiss.

We love randomly pouting our lips asking for a kiss, no matter where we are or what we are doing: going for a walk, talking, eating, playing with the little one…

Another time after dinner he was washing dishes. I randomly approached hugging from behind. He kept washing up and I kept hugging him. Time to time he turned smiling at me.

I find this kind of random sweetness more touching than any presents or flowers.

There is creativity and fun in text messages for each other.

Our text messages are often about our day-to-day life. “I have woken up. When are you free for me to call?”, “Can you please help me get some beansprouts from the supermarket when you leave work?”, or “I have just finished work, on the way home now”. However we sometimes change them slightly to make them more creative.

For example, I often call him “love”. But occasionally I change it to “Hi my lovely husband” or “Hi handsome”. He sometimes sends “Hi cutie pie” instead of the usual “Hi love”.

His text messages which end with a series of “hug, hug, kiss, kiss” always make me smile. And I often write “send you thousands of kisses” to him. 

It is loving words to each other.

“I love you” is a phrase always used in our daily conversations. We say it in the morning when we wake up, in the evening when we go to bed, when we are chatting, when we are cooking, when we are cleaning… It is simple yet always makes me feel very warm.

We always say “thank you” too, no matter how small the favour is, so that the other knows how much we appreciate what they do. Saying “sorry” isn’t easy, but it is very important. It heals the relationship, making anger turn into love.

It is the time spent together to do simple stuff.

Whenever we have a chance, we always try our best to do things together, from small things such as brushing our teeth to more time-consuming things like cleaning. When we do things together, difficult and boring things become much easier and more interesting.

I love the weekend mornings when we lie in until 8 or 9 o’clock to chat with each other in the warm duvet. He sometimes sings nursery rhymes. Our little 10-month-old daughter then swayed her body from side to side to join in. He was so touched that finally someone enjoys his golden singing voice. Spending time with each other like this always makes me feel so romantic. 

It is the romance created to fit our…weights and situations.

I read some romantic stories on the newspaper, in which the husband carried the wife on the wedding day. I told him:

– We weren’t as romantic. There wasn’t any carrying.

He stood up turning his back on me:

– We weren’t romantic then. Let’s be romantic now. Why don’t you get on my back?

I smiled climbing on his back and he piggybacked me from the kitchen to the living room. He is slightly taller than me but I’m heavier than him. It is fortunate that he was still able to piggyback me. Other people do carrying. We do piggybacking then.

It is to care about each other’s feelings and thinking.

I remember before my maternity leave one day I felt very stressed and tired about my work. I told him:

– I feel a bit low.

He held my hands:

– Poor my love! Let me lift up so that you can be higher.

Then he bent down, holding my hips and lifting me up. On my way down, he even gave an extra kiss. He always has his romantic way of cheering me up.

Concluding words

Marriage can still be romantic. It can even be very romantic, although there are no candles, no flowers, no presents or no music. It is not difficult. It neither costs money nor needs much time or effort. It isn’t a task for a certain person in the relationship. No matter who, either husbands or wives, can always be proactive in being romantic. The fire of love will never die if there is the desire to maintain it.

—–


P/S:
If you would like to read my blog on facebook, this is the link to my page:

www.facebook.com/chuyencuangan/

**********

Hãy để lại lời nhắn cho mình nhé!