Thời kỳ chuyển tiếp mùa Cô-vy
1.
Dạo này tình hình Covid ở nước Anh bình ổn hơn, anh chồng nhà chị Ngân bắt đầu quay trở lại chỗ làm. Vì anh bận đi làm, nên chị nhận nhiệm vụ sáng sáng gọi tắc xi đưa con đi tập bơi và đi học.
Ngày đầu giao nhiệm vụ cho chị, anh lo lắng toát mồ hôi. Anh biết tỏng chị đầu óc quay quay bay bay mây mây gió gió, nên từ tối hôm trước anh đã xách mấy cái giỏ bỏ ra ngay giữa sảnh nhà.
Rồi anh ngồi ân cần dặn dò chị: “Em nhớ chửa, trong giỏ có khăn tắm, có tất, có giầy, có quần sịp cho con. Cái túi xách bên cạnh thì có nước, có mũ. Sáng mai anh sẽ dậy sớm, trước khi đi làm chuẩn bị sẵn đồ ăn bỏ vào túi xách cho con. Khi thức dậy, em chỉ cần gọi tắc xi tới địa chỉ này, xách hai cái giỏ là đi thẳng được rồi.”
Chị gật gật gù gù chăm chú lắng nghe nhưng thực ra là 80% lượng thông tin bay vào tai này nhảy ra khỏi tai kia, chỉ nhớ thoang thoáng là xách hai cái giỏ anh bỏ giữa nhà rồi gọi cái tắc xi là mọi sự ô kê la.
Sáng sớm hôm sau, chị còn chưa kịp mở mắt thì anh đã nhắn tin: “Em yêu ơi, áo khoác ngoài của con ở trong túi xách nhé, em cần thì cứ lấy ra.”
Chị liền ngó đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, à, ra là trời bắt đầu lấm tấm mưa.
2.
Ở nhà chị Ngân vẫn thường như vậy. Anh chồng chị Ngân đặt chuông dậy rất sớm đi làm từ 6 rưỡi sáng, còn chị thì nằm ườn ra đấy, chuông có đổ năm lần 7 rưỡi 8 giờ thì cũng không đánh bật được chị lên. Căn bản vì chị vẫn đang làm việc tại nhà.
Tuy nhiên có vài sáng sớm, trong mơ mơ màng màng, chị biết được chồng chị đã dậy chuẩn bị đi làm. Vì trước khi xuống khỏi giường anh không bao giờ quên mi cho chị một cái, dù chị có đang nằm há mồm ngáy o o.
Có một lần, đang say sưa giấc nồng sau khi đã nhỏm dậy tắt chuông báo thức vài lần, chị chợt cảm nhận được người ngồi bên mé giường, thi thoảng cúi xuống chụt cho chị một cái.
Chẳng buồn mở mắt, chị kéo nhẹ cái chăn nhừa nhựa hỏi: “Mấy giờ rồi anh? Sao anh chưa đi làm?”
Chị nghe thấy tiếng trả lời nhỏ nhẹ: “7 giờ 55. Anh tưởng em đặt chuông dậy giờ này.”
Chị mở mắt thì thấy anh chồng chị sơ mi cà vạt đâu đấy rất chỉnh tề.
Anh bảo chị: “Anh có đúng 5 phút trước khi phải chạy đi đón tàu bây giờ, nên là tranh thủ lên đây hun em vài cái trước khi đi.”
Một ngày ít họp, nên anh đi làm muộn hơn bình thường.
3.
Thời kỳ chuyển tiếp “hậu” cô-vy, kết hợp vài ngày tới công ty vài ngày làm việc tại nhà đã trở thành một chuyện bình thường. Thứ 6 vừa rồi là ngày anh làm việc tại gia.
Còn chị vợ anh, báo cáo cuối năm đã xong, rảnh rỗi hơn nên xin nghỉ một ngày. Kế hoạch của chị là đưa con đi học, rồi đi sộp-ping, đi uống trà sữa rồi lại đi sộp-ping.
10 giờ sáng đang tất tưởi chuẩn bị ra khỏi nhà chị thì nghe anh ới: “Khi nào em trên tắc xi gần tới trung tâm mua sắm thì nhắn anh. Anh sẽ chạy ra đi cùng em một lúc.”
Chị ngạc nhiên: “Ủa, sao anh bảo anh có nhiều cuộc họp sáng nay?”
Anh trả lời: “Một cuộc họp bị hủy, còn một cuộc họp không quan trọng lắm anh dời được sang ngày khác. Tiếc là cuộc họp lúc 12 giờ anh không dời được, nên chỉ đi cùng em một lúc được thôi.”
Vậy là sáng hôm đấy, anh có đúng chừng 1 tiếng rưỡi đồng hồ rảnh. Nửa tiếng dành cho việc đi lại. Một tiếng còn lại, anh, một người chẳng bao giờ lấy mua sắm làm thú vui, loăng quăng chạy theo chị chọn vài đôi bông tai.
❤️
—-
👉 Link tới Instagram của mình.
👉 Link tới giới thiệu về mình cho bạn đọc mới của blog.
👉 Link mua truyện “Dấu yêu Cambridge” của mình về tình yêu tình bạn tại trường Cambridge nơi mình từng theo học: Tiki | Shopee | Shopee 2