Những điều nho nhỏ
1.
“Don’t feel like you have to do everything.” (“Đừng cảm thấy em phải làm hết mọi thứ.”)
Chồng mình nói khi nhìn thấy mình đứng rửa bát. Ảnh tiến lại gần ôm mình từ phía sau, không quên đặt một nụ hôn lên gáy mình, trước khi bước vào phòng khách theo tiếng gọi í ới của đứa con gái.
Mình mỉm cười. Sống với nhau chục năm nay, mình vẫn luôn thích những câu nói quan tâm, những cử chỉ thân mật nho nhỏ như vậy.
2.
Thường thường các bữa ăn nhà mình, đồ ăn là chồng mình mua, bếp núc chồng làm chính, mình phụ thôi, nhưng mỗi lần thấy mình lập cập tạp dề bật nước rửa bát thì chồng hay can ngăn.
Có lần ảnh bảo: “Đừng làm, để anh. Anh rất thích rửa bát. Đây là việc mà anh luôn rất mong ngóng được làm. À, tất nhiên là thích thứ hai sau việc được nói chuyện với em. Em cứ đứng đây nói chuyện với anh khi anh rửa bát. Như vậy thì anh có thể được làm hai thứ anh thích nhất trên thế giới này.”
Vậy là chồng rửa, vợ đứng phụ lau, hai vợ chồng chuyện trò rôm rả.
3.
Cuối tuần này, chồng mình thực ra không được khỏe lắm, ho hắng suốt. Đã mua đồ để mời bạn tới nhà chơi nhưng phải hoãn lại. Mệt ốm vậy mà mỗi lần vợ tắm rửa gội đầu, ảnh vẫn cầm cái khăn đứng bên cạnh đợi vợ xong thì giúp lau đầu tóc.
Mình bảo: “Anh mệt thì anh vào nhà ngồi nghỉ đi.” Nhưng ảnh vẫn kiên nhẫn đứng đợi cầm cái khăn.
Mình hỏi: “Tại sao anh thích giúp em vậy?” Ảnh cười cười trả lời: “Có cơ hội ở gần em thì anh phải tranh thủ chứ.”
Mình nghe, cảm động ghê gớm. 🥲
4.
Đến tối thấy con ngồi đọc sách trên ghế, mình ôm quyển sách ngồi xuống cạnh con, kéo cái chăn, hai mẹ con cùng đắp ấm cúng.
Thấy chồng ngồi đọc sách bên kia xa tắp tự, mình vẫy tay gọi: “Anh, anh lại đây ngồi gần mẹ con em cho nó vui.”
Chồng mình vẫn nhìn xuống trang sách trả lời: “Ừ, để anh đọc nốt đoạn này rồi anh qua.”
Mình cằn nhằn: “Hai mẹ con em ấm cúng thế này mà sao anh lại ngồi trong cái góc xa thế kia chứ? Chả có tinh thần đồng đội gì cả.”
Chồng lúc này ngẩng đầu lên bảo: “Ơ, là do em tự dưng chuyển chỗ đấy chứ. Vì vừa nãy em đứng đây dùng máy tính nên anh mới ngồi xuống chỗ này để ở gần em.”
À, là ra vậy. Lại thấy cảm động hai giây. Vừa rồi mải dùng máy tính quả thực cũng không để ý lắm. Hoá ra có người vẫn theo chân mình lê la trong căn nhà.
Hai phút sau, ảnh cầm cuốn sách đứng dậy rồi đi tới ngồi xuống dưới chân ghế nơi hai mẹ con đang ngồi. Nhà ba người, tối đó, cùng nhau ấm cúng ngồi đọc sách.
❤️
—-