Giấc mộng đêm hè
1. Mình có hai sở thích mà mình thấy hơi bị trái ngược nhau.
Mình thích viết truyện tình củm lãng mạn. Mỗi lần ngồi nghĩ tình tiết truyện là y như rằng con người trở lên bay bổng, lãng mạn, ngập tràn tình thương mến thương, rất thích hôn hít ôm ấp.
Nhưng mình cũng có sở thích với những con số. Mỗi lần lấy excel ra hí hoáy tính toán với con số, tháng này chi tiêu bao nhiêu, tiết kiệm bao nhiêu, đầu tư bao nhiêu, là y như rằng trạng thái cảm xúc lãng mạn tụt xuống con số không.
Và một trong những cái ngày mình vừa mới dành cả tối tìm hiểu thị trường chứng khoán, chồng liền ríu rít chạy vào đòi ôm.
Mình: “Anh, anh tránh ra cái coi!”
Chồng: “Hở? Sao mấy hôm trước em còn đòi anh ôm suốt mà?”
Mình: “Mấy hôm trước em viết truyện. Hôm nay anh không thấy là em đang bận tìm hiểu kiếm tiền à?”
Chồng: “Ơ hay, liên quan gì.”
Mình: “Rất tiếc, tác giả truyện tình củm lãng mạn thì thích ôm hôn, còn chuyên gia tài chính thì chỉ biết kiếm tiền thôi, không thích ôm hôn gì hết. Giờ anh muốn có chuyên gia tài chính kiếm tiền cho anh, thì anh phải chịu thôi. Được cái này mất cái kia.”
Chồng kết luận: “Thôi, em làm tác giả đi em, đừng làm chuyên gia tài chính làm gì.”
Nói rồi nhảy thẳng vào ôm! Ôm riết không tha!
2. Ngày khác, trên group chat, hai cô em bàn tán tác dụng thần kỳ của việc ăn kiêng low carb.
Mình quay sang chồng: “Anh, từ hôm nay trở đi em sẽ bắt đầu ăn kiêng!”
“Ok, Anna!” Chồng liên hất đầu sang con: “Bây giờ ba sẽ là thẩm phán cân nặng.”
Mình: ”???”
Chồng tiếp: “Bây giờ ba sẽ bế mẹ lên và quyết định xem mẹ có cần ăn kiêng không nhé.”
Dứt lời tóm phắt mình lên, đếm rõ to từ 1 tới 10. Xong bỏ xuống, gật gù phán: “Chà, vừa ổn! Anh thấy em không cần phải ăn kiêng gì cả.”
3. Một ngày khác, hai ba con chơi cái trò gì đấy. Chồng nhấc con bế lên.
Con: “Ba ơi, ba có thể bế con mãi mãi không?”
Chồng: “Không con ạ, một ngày con sẽ lớn lên và ba sẽ không thể bế con được nữa.”
Con tỉnh bơ: “Nhưng mà ba vẫn bế mẹ đấy thây.”
Chồng đớ người, rồi bật cười ha hả: “Ừ, được rồi, ba sẽ bế con cho tới khi con 31 tuổi.” (Chả là 31 là tuổi của mụ mẹ, tính theo kiểu của Anh. 32 theo kiểu Việt Nam nhé bà con)
Chậc khổ, ảnh chẳng to béo đặc sắc gì mà cứ xung phong bế hết người này tới người kia. Thôi ít nhất là thay cho tập tạ. Cách ly thế này, tập thêm chút thể dục thể thao cũng tốt.
4. Một buổi mình tắm xong, vừa thay quần áo, đang đứng nguê ngao hát trong nhà tắm thì cửa mở.
Mình quay phắt sang đối phương: “Anh ở đây làm gì?” Bị bất ngờ nên có phần hơi đầu gấu.
Chồng cười rất tươi: “Anh đến để giúp em.”, tay cầm sẵn cái khăn kiểu đã sẵn sàng chụp lên đầu em.
Mình lườm: “Anh nói thật đi! Có phải anh lên để giám sát đảm bảo em không dính vào cái nhà tắm hả?” Chả là mình rất thích tắm lâu tắm la, tận hưởng cảm giác mát xa từ dòng nước nóng. Mỗi lần tắm muộn muộn tí là đều bị hai ba con nhà kia ới ó đủ kiểu vì muộn giờ đi ngủ.
Chồng lắc đầu vẻ mặt rất thật thà: “Không, anh lên đón em thật mà.” Rồi bảo thêm: “Dạo này bận rộn quá, cảm thấy lâu lắm rồi không đón em từ nhà tắm ra.”
Quả thật, mấy cái hồi không quá bận rộn, chồng hay chú ý lắng nghe tiếng nước, căn giờ mình tắm gội, lên đúng lúc mình chuẩn bị ra để giúp mình mặc quần áo, lau đầu tóc. Chẳng phải mình không tự làm được, mà là ảnh thích được tham gia.
Giờ bận rộn chuyện đi làm, chuyện nấu ăn, chuyện trông con, không có mấy cơ hội như vậy nữa. Nhưng thi thoảng anh chồng vẫn tranh thủ những lúc việc đã dứt, những lúc con tự chơi được, những lúc cơm đã nấu xong, chạy lên đón vợ như thế.
5. Anh chồng, hiền lành vậy mà cũng biết cằn nhằn.
Một ngày kia, ảnh cằn nhằn: “Khi em gõ cửa, em phải cho anh vài phút để đứng lên và mở cửa ra chứ. Lần trước em chẳng cho anh phút nào mà đã bấm chuông là sao?”
Chả là có một dạo mình cố gắng dậy sớm đi chạy bộ, bàn với chồng về tới nhà sẽ gõ cửa thay vì bấm chuông để không đánh thức con dậy. Lần đầu, mình chưa gõ cửa được bao lâu thì đã bấm chuông rồi. Nhưng đó là lần đầu thôi, chứ lần sau mình đã rút kinh nghiệm rồi.
Mình cãi: “Anh, đó là lần trước trước nữa rồi, có phải lần trước đâu!”
Thấy mụ vợ sửng cồ, ảnh liền nhanh nhẹn xuống nước: “À, xin lỗi em, anh giờ là một lão già rồi, không thể nào bắt kịp với cô gái trẻ sexy như em được.” => Ý lão già trí nhớ lẩn thẩn, không thể nào nhớ dai như cái con mụ chuyên cãi ngang này.
Mình 😂.
Bình thường cứ hay tự nhận mình trẻ hơn tuổi, nhưng đến lúc cần cũng sẵn sàng làm ông già ngay.
6. Hồi lâu lâu, mình viết bài về buổi trưa hè, anh chồng đi qua chỉnh cái quạt giùm và điều đó làm mình cảm thấy rất được quan tâm. Làm mình nhớ tới cái ngày hai vợ chồng cưới nhau, nói lời thề hôn ước trong nhà thờ, và mình cảm thấy cuộc sống của mình ngày một ngập tràn yêu thương.
Tối về, mình bảo: “Anh, hôm nay em đã viết một bài về em yêu…” quay sang chồng: “… mùa hè như thế nào.” (Tiếng Anh gốc mình nói: “Love, I wrote a post today about how much I love summer!”).
=> Hi hi, rất chi là thích trêu chồng. Hôm nào viết về ảnh cũng đều luyên thuyên bịa sang cái khác. Đừng hòng nhận là đã trưng ra thiên hạ những lời sến súa gầm trời đất.
“Hả?” Chồng trợn tròn mắt: “How much you love s… s… summer?!” Ảnh cố tình nhấn mạnh cái âm “s”: “Not how much you love S… S… Simon?!”
Ý ảnh là, cũng là vần “s” cả, phải là Simon, chứ làm sao lại là “summer”.
Mình 😂 tiếp.
7. Hôm rồi, đêm hè gió quạt thổi man mát, mình nằm lơ mơ lim rim gần trôi vào giấc mộng.
Chợt chồng quay sang thơm lên trán mình một cái chụt.
Mình lại đầu gấu: “Anh, tại sao anh lại hôn em?” (Khổ thân, có hôn thôi mà cũng bị tra hỏi)
Chồng: “Anh đang nghĩ về em, nên anh muốn hôn em.”
Mình: “Sao em tưởng anh ngủ rồi?”
Chồng tay đã gác lại lên trán, mắt cũng đã nhắm lại, trả lời: “Ừ, anh cũng đang cố ngủ đây, nhưng chưa ngủ được.”
Mình mỉm cười. Đầu gấu thế thôi, chứ hôm nào ảnh đi ngủ mà không hôn mình một cái, mình cũng thấy hơi thiếu thiếu thế nào ấy.
Ảnh không nói gì thêm.
Mình cũng nhắm mắt lại, tiếp tục lim rim lơ mơ.
Gió thổi man mát dưới chân.
Gió cũng thổi man mát trong lòng.
~ The End ~
Tèng téng teng kết thúc câu chuyện “giấc mộng đêm hè” không đầu không cuối.
P/S:
Người mẫu ảnh: Anna đi chơi rừng mùa hè
Link tới bài viết mới về đầu tư chứng khoán ở đây >>> https://www.chuyencuangan.com/dau-tu-chung-khoan-cho-nguoi-moi-bat-dau/
Còn đây là link tới bài viết sến súa về “tình yêu nồng cháy” >>> https://www.chuyencuangan.com/mua-he-yeu-thuong/
Cuối cùng là link tới giới thiệu về mình cho bạn đọc mới của blog >>> https://www.chuyencuangan.com/gioi-thieu/
Hãy kết nối với mình trên facebook ở đây: https://www.facebook.com/chuyencuangan/
Và đừng quên đăng ký ở phần “Để lại email để theo dõi blog” để nhận thông báo khi có bài viết mới! Phần đăng ký nằm ở cuối bài viết này dưới mục bình luận nếu bạn sử dụng điện thoại và ở phía bên tay phải nếu bạn sử dụng máy tính. Sau khi bấm nút “đăng ký”, nếu bạn không nhận được email yêu cầu xác nhận từ blog, xin hãy kiểm tra thùng thư rác (junk mail).
Đọc mà cười theo chị ạ. Ngưỡng mộ anh chị thật sự ^^ Anna lớn nhanh quá, nhớ ngày nào biết blog chị thì Anna còn bé tí, nay ra dáng rồi 😍
Cảm ơn em đã để lại lời nhắn cho chị <3. Ừ trẻ con lớn nhanh lắm em ạ, nhoắng cái là thành thanh thiếu niên rồi, ko còn là em bé nữa. :)))