Thói quen
1. Chồng mình có một thói quen mà dạo gần đây ở cùng nhau nhiều mình bỗng chú ý hơn.
Đó là thói quen vuốt tóc mình.
Buổi sáng cuối tuần vừa rồi, mình ngủ nướng thức dậy muộn. Khi còn nằm lơ mơ trong chăn, chồng và con chạy lên đánh thức mình. Con gái vừa chạy vào đã nhảy lên nhảy xuống như con cào cào. Còn chồng chỉ lặng lẽ ngồi xuống cạnh giường và đưa tay vuốt tóc mình.
Chiều ngồi ăn uống cùng nhau, mình như con sâu đói cắm mặt xuống cái bát ăn cơm. Con lao nhao vừa ăn vừa kể chuyện. Chồng ngồi kế bên mình, mắt nhìn con, mồm nói chuyện với con, còn tay chợt đưa lên vuốt tóc mình.
Tình huống hơi bị lạ lùng, nhưng vẫn có cái gì đó trìu mến thân thương lạ.
Tối hôm trước đi ngủ, mắt đã nhắm, đèn đã tắt, mình yên ấm trong cái chăn. Lại thấy cái hơi ấm quen thuộc vỗ vỗ trên mái đầu mình.
Lúc đó mình là cái mình thích sinh sự, đã giả vờ gầm gừ: “Anh, sao tự dưng anh lại đánh vào đầu em.”
Chồng tay, mắt vẫn nhắm, tay vẫn gác trên trán, giọng nhừa nhựa như gần vào giấc ngủ: “Anh đâu có đánh em. Anh đang vuốt tóc em cơ mà.”
Mình hậm hực lẩm bẩm: “Vuốt gì mà vuốt, có mà được đà đánh em cho hả giận ấy.”, rồi hừ hừ mấy tiếng, ngó ngoáy rục rịch trong chăn tỏ ra ta đây vô cùng khó chịu.
Chồng có lẽ đã ngủ mất rồi không còn màng tới cái con người sinh sự bên kia. Còn mình, chỉ khẽ mỉm cười nhìn người bên cạnh bắt đầu đều đều nhịp thở.
Mình nhớ mang máng khi còn là một con nhóc con, cũng có một vài lần người lớn xoa đầu mình. Mình không ngờ giờ đã qua ngưỡng tuổi 30, vẫn có người chăm chỉ vỗ vỗ đầu mình.
2. Một thói quen nữa là hay thích gọi mình ra xem cái này cái kia.
Môt sáng, mình đang ngồi trong nhà cao hứng viết blog, chợt có cái đầu ló vào từ hướng ngoài vườn, giọng nói vang vẳng theo sau: “Em, ra đây ngay, có cái anh cần chỉ cho em xem.”
Đây là cái đoạn mình thường thấy buồn cười. Nghe giọng thì rõ là có cái gì nghiêm trọng, nhưng mình biết thừa kiểu gì cũng là cái vớ vẩn gì đấy.
Nể tình cũng lò dò đứng dậy đi ra, vừa đi vừa nghe ảnh dẫn chuyện thêm: “Có hai thứ này anh muốn chỉ cho em xem. Thực ra cũng không phải là cái gì quá đặc sắc…”
Biết ngay mà…
“Đây em nhìn cái bụi kia đi…” Chỉ tay vào cái bụi gần cái thùng rác: “Cái hoa mà em khen đẹp trong rừng nhà mình cũng có đây này…”
Mình nín cười gật gù ghi nhận.
Ảnh chỉ tiếp sang bụi góc còn lại: “Còn cái thứ hai là, em nhìn xem, mấy cái cây hồng mình trồng năm ngoái lớn phổng lớn phao hẳn ra, cao tướng rồi này…”
Mình ngó ra thấy cây hồng đúng là cũng lớn hơn một chút, giờ cũng xum xuê lá chứ không còn trơ trụi lá như hồi mùa đông, nhưng cũng chẳng đến mức phổng phao cao tướng như lời ảnh quảng cáo.
Mình lại nín cười gật gù thêm cái nữa.
Kiểu gì cũng đã vác xác ra vườn, mình cũng chịu khó đi thêm một vòng ngắm cái vườn của ảnh, rồi lại lò dò đi vào nhà ngồi viết blog tiếp.
Chẳng hiểu sao đã đi vào nhà ngồi vào bàn rồi mình vẫn không nín được một nụ cười.
Hình như mình cũng ngóng những lần ảnh gọi.
Mỗi lần ảnh gọi, là một lần mình tò mò, cái thứ vớ vẩn gì ảnh lại chỉ cho mình đây?
3. Còn một thói quen nữa, đó là thích… nịnh vợ. Thói quen này thì từ lâu rồi vẫn không đổi.
Buổi chiều chiều, cả nhà đi dạo cùng nhau, một tay ảnh khoác tay mình, một tay ảnh cầm chai nước. Mình ăn vặt xong đưa cho ảnh cái hộp của mình. Con ăn vặt xong cũng đưa cho ảnh cái hộp.
Lỉnh kỉnh đồ trong tay, ảnh giả bộ kêu lên: “Sao tôi cầm nhiều đồ thế này nhỉ? Một chai nước, hai cái hộp…” rồi ảnh quay sang mình nhoẻn miệng cười: ”… and a pretty girl in my arm.” (”… và một cô gái xinh đẹp trong vòng tay tôi.”)
🌼
P/S ảnh:
Hai ba con cháu làm bánh. Cách li ở nhà hai ba con cháu làm bánh hơi bị nhiều, chỉ khổ mẹ cháu tập thể dục mấy cũng không thắng được lượng bánh đầu vào. 😔😂
P/S link:
👉 Bài mình viết ngày này năm trước, nhanh quá, mới thế mà đã kỷ niệm hai năm làm trong nhà nước 🥰: http://www.chuyencuangan.com/ky-niem-mot-nam-lam-o-bo/
👉 Bài này thì ngày này hai năm trước, hai năm mà vẫn không có gì thay đổi nhiều, vẫn như chuyện của những ngày hôm kia, kiểu này thì chuyện của mình chắc suốt ngày lập đi lập lại mất, không còn tài liệu mới để mà viết 😞: http://www.chuyencuangan.com/chuyen-vat-tuan-le-phuc-sinh/
Đừng quên để lại email để nhận thông báo khi có bài viết mới nhé! Bạn có thể đăng ký ở cuối bài viết này nếu bạn sử dụng điện thoại và ở phía bên tay phải nếu bạn sử dụng máy tính. Sau khi đăng ký, nếu bạn không được email từ blog, xin hãy kiểm tra thùng thư rác (junk mail).