Cha, con, và EQ
Mỗi ngày mình ở bên chồng mình, mình càng cảm thấy anh ấy là người chồng sâu sắc.
Mỗi ngày con lớn dần lên, mình càng cảm thấy anh ấy là một người cha tinh tế.
Mỗi ngày mình đều nhặt nhạnh được rất nhiều những câu chuyện nho nhỏ bỏ đầy trái tim.
Mỗi ngày mình đều có những giây phút lặng người nghĩ thầm…
Chồng của mình, cha của con mình, anh là một người tuyệt vời quá!
Một lần, mình rất buồn, mình khóc.
Cô con gái đứng lơ ngơ ngó người mẹ đang ngồi khóc, nhăn mặt nhíu mày tỏ vẻ không hiểu, rồi bắt đầu cười đùa kể luyên thuyên mấy câu chuyện về bộ phim hoạt hình mới xem và chạy xuống nhà tìm mấy thứ đồ chơi.
Thấy con có vẻ lãnh đạm với cảm xúc của người xung quanh như vậy, không tránh khỏi có chút lo lắng, mình thì thầm vào tai chồng: “Anh à, em thấy con có vẻ không nhạy cảm lắm với cảm xúc của người khác. Liệu có làm sao không nhỉ? EQ (emotional intelligence – sự thông minh về cảm xúc) là một trong những yếu tố quan trọng không chỉ cho công việc mà còn cho mối quan hệ với những người xung quanh. Nếu EQ mà không cao, sau này cũng khiến con gặp nhiều khó khăn trong cuộc sống lắm.”
Chồng mình từ tốn trả lời mình rằng: “Giờ nghĩ lại, ngày bé chắc anh cũng như vậy đó em. Khi thấy mẹ khóc, anh cũng chẳng biết phải phản ứng như thế nào vì chẳng ai dạy anh cả. Tất nhiên khi là lớn lên đi làm rồi, anh bắt đầu học hỏi dần dần từ từ. Chính vì thế, những thứ như thế, mình chỉ cần dạy cho con là con sẽ biết.”
Và sau đó, khi mình khóc, chồng mình bảo con: “Mẹ đang buồn, con ra ôm hôn mẹ đi.”
Khi con hỏi tại sao, chồng mình trả lời: “Vì khi người ta buồn, người ta cần sự an ủi. Một cái ôm sẽ khiến người ta cảm thấy vui hơn. Khi con buồn, có phải con thường rất thích ba mẹ ôm con vỗ về con không? Thì khi mẹ buồn, mẹ cũng cần người vỗ về như vậy.”
Đấy là cái chồng mình dạy con.
Còn chồng mình, khi mình buồn, mình đau, mình ngồi khóc, anh ấy làm gì?
Anh ấy không chỉ ngồi xuống cạnh mình, ôm mình, vỗ về mình, mà khi thấy mình đau quá, khổ quá, anh ấy khóc cùng mình.
Khi mình bảo: “Anh à, em biết em cần phải vượt qua cảm xúc đau buồn của mình để là một con người vui vẻ.”
Thì chồng mình bảo: “Không em ạ. Em buồn thì em cứ khóc, em đau thì em cứ kêu gào, em cảm thấy thế nào, em cứ bộc lộ hết ra. Đến khi nào em cảm thấy hết đau, hết buồn, thì em tự dựng sẽ vui vẻ. Cứ tư từ từng ngày từng ngày thôi em ạ, đừng ép buộc bản thân mình làm gì.”
Mình biết trong bất cứ tình huống nào, điều đầu tiên chồng mình làm là đặt bản thân vào vị trí của đối phương, cố gắng thấu hiểu cảm giác suy nghĩ của đối phương, đặt đối phương là ưu tiên trước nhất cho sự quan tâm của mình.
Chính vì thế mình luôn có cảm giác được thấu hiểu.
Chính vì thế mình luôn có cảm giác được kết nối.
Chính vì thế mình luôn có cảm giác thỏa mãn tinh thần.
Nếu đúng như chồng mình nói, trước đây anh ấy vô cùng lơ ngơ với cảm xúc của người khác, mà bây giờ có sự tinh tế và sự đồng cảm bao la bất tận như vậy.
Thì EQ của con mình, mình chắc chắn không có gì phải lo.
P/S: Một ngày đi biển lượm vỏ sò…
Giới thiệu